Sách “Tết thiếu nhi”: Cành đào Kasuga

Tết nào cũng phải cá. Thuở nhỏ, cái Tết “thao thao bất tuyệt” chưa lan từ Hà Nội ra các tỉnh nên Tết không có gì ngoài hoa đào.

Mỗi nhà giàu có hơn, tinh tế hơn có một lọ hoa khác. Bao gồm nhiều màu sắc khác nhau của hoa cúc đại đóa, hoa cúc vàng, và hoa violet tím. Tuy không tạo được thế cân xứng về chiều cao và dáng thế nhưng đây chính là lý do khiến cành đào trở thành tâm điểm của cả ngày Tết.

Quê tôi ở Trung du, thành phố này trải dài về phía núi. Vùng núi là những làng dân tộc thiểu số. Họ giống người Kinh vì họ mặc quần áo giống nhau, đi xe đạp hoặc đi bộ, nói chuyện với người nước ngoài bằng tiếng Kinh, và chỉ dùng ngữ khí như tiếng chim hót khi nói chuyện với nhau. Đất vườn, gò đồi khổng lồ, mỗi nhà trồng ba cây đào, không phải để ngắm cảnh thật, không cho quả thật, cuối năm không bán. Vì họ không bán đào một mình. Bao giờ cũng vậy, đào thì chỉ buộc dây, có khi buộc vào xe ba gác đạp, có thời trang chất đầy củi, có lá, có khi đặt xe cải tạo để chở củ cải cho lợn. Có khi sáng ra tiêu mấy sợi lạc, mắt còn rưng rưng, ​​ngồi trước nhà trời lạnh nhìn cành đào vụt qua, tôi lại xuýt xoa cả mẹ tôi mới mua cho bằng được. Nhặt cành rồi tiếc ai nhặt vội.

Khi đào, đào héo mọc trên núi, sống trong các loại dương xỉ, chè xanh và các loại dây leo rừng khác nhau. Ngay cả khi cắt cành hàng năm, cành mới vẫn là địa y mốc. Cành khỏe, búp mềm, búp mập. Bây giờ, người ta chọn sự lựa chọn ban đầu khi chọn đường ống. Ngày xưa, khi mua đào héo, ông cha ta luôn chọn những cành có nhiều hoa, nụ cái, lộc non để chơi đến rằm tháng Giêng.

Những bông hồng tươi tự nhiên trên cành đào, bức tường ẩm mốc. Chỉ cần mua được một cành đào vừa ý, mang về nhà trồng thử, sau đó đưa ra sân chọn cắt cành nhỏ hoặc gốc cây. Cả đám bốc mùi lăn tăn, còn nhớ vuốt ve cẩn thận cành lá rụng mất cánh hoa, nhưng bọn trẻ khôn lắm, đề phòng bị đổ, vài bông hoa rơi xuống sân. Cha mang xuống bếp những cành đào nhỏ xíu và giục chị hai đốt lá mít, lá tre cho lửa đều, nhưng không được dùng để khói không tỏa ra hoa. Trưởng lão phải đích thân phát những cành to, nắm một nắm nhỏ, mang ra giữa sân đốt lửa.

Lọ hoa đào cũng nên giặt bằng máy giặt. Ta tuy nhỏ nhen, nhiệt tình có thừa nhưng vụng về thì phải tránh xa. Năm chị em đang rửa chậu ở một góc, cành đào vừa cháy hết, tôi chạy về phía bắp chân, giẫm phải một thân tre, ngã nhào, chậu bị vỡ. Tôi sợ hãi và đau đớn, khóc. Người anh, người chị thứ hai, mắng nhiếc tôi thậm tệ và đè tôi đến chết như một kẻ phá hoại. Bố không nói lời nào, mẹ ngậm ngùi đi mua chiếc bình mới.

Từ đó bình cắm hoa sẽ gần đầy nước và cắm hoa vào đâu. Sẵn sàng, dù sao. Ở đó cho đến khi nhánh được cắm đúng cách. Cả nhà quay lại xem và xuýt xoa cùng nhau. Tôi phải lùi lại một bước.

Mỗi sáng, tôi dậy và đếm số nụ sẽ nở trong ngày. Đếm đi đếm lại khiến chị tôi sốt ruột, bảo: “Chị đếm đi, chưa trổ nụ thì sẽ rụng. Đếm nhiều hoa thì lấy đâu ra hoa chơi Tết”. Vì vậy, tôi không còn dám dùng ngón tay chỉ vào từng chồi nữa mà cứ đếm.

Nở nhiều năm, một số quả non nằm rải rác trên cành, có lông tơ, rất thích mắt. Bố nói cắm cành đào thế này chắc chắn năm nay chúng mình sẽ nhiều đầu. Chúng tôi hy vọng thế. Có nhiều của cải thì con cái được cha mẹ giàu có, Tết đến sắm sửa quần áo mới, vui chơi gà, ăn, đầu, giò, bánh đa, tráng miệng. Nhiều khi muốn có tiền mua bóng và chơi bóng chuyền hai chiều nên tôi rất mãn nguyện.

Tất nhiên, đào có nghĩa là Tết. Không có cành đào, vì không có Tết, chắc chắn gia đình tôi không đúng. Tôi luôn biết rằng dù no, dù đói, dù nghèo, nhưng mùa màng nào trong nhà cũng tràn đầy niềm vui. Hàng xóm thấy nhà chúng tôi đông đủ, hỏi han, khen cành đào đẹp, nhiều nụ, hơn nữa dự đoán năm sau làm ăn thành công. .. Chỉ có gia đình, dòng họ mình mới biết ăn gì và phải mời mọi người về ăn Tết.

Nhưng mấy năm nay người ta bận sắm Tết, cả nhà vẫn phải trông chờ vào đồng ruộng.Số tiền ứng trước ít ỏi của mẹ. Mỗi ngày đi làm về, mặt mẹ đờ đẫn vì lạnh, vì không có tiền. Cho đến hai mươi bảy giờ, khi chúng tôi học xong buổi học cuối cùng, mẹ tôi đi làm ngày cuối cùng về nhà, thấy tất cả đã đợi ở cửa, bà không thể trốn ở lại, vừa rên rỉ vừa run rẩy:

Mẹ, con có. Tiền, nhóc. Đây là thời gian mà cha mẹ, bà và anh chị em trò chuyện cùng nhau. Nửa tháng lương của mẹ là cả một vấn đề đối với Tết. Như cô ấy .—— Cô ấy nói .—— Mua thịt lợn của chú Trường. Nếu không bỏ anh ta, anh ta sẽ mang cơm tới.

Cả bố nữa .—— Các anh chị thống nhất là không đòi áo mới, không mang dép, mang về cũng không sao, nhưng cẩn thận hơn chị ạ, chỉ có điều em không được tư vấn mua dép mới. Giá đôi dép cũng bằng cành đào nhỏ, nhưng nếu được hỏi chắc chắn tôi sẽ chọn đôi dép thay vì cành đào. Cả xóm ai cũng khoe, nhìn nhà hàng xóm treo đầy cành đào, đèn nháy, bóng bay xanh đỏ, tôi mới nhớ nhà mình không có đào. Tôi nài nỉ mẹ. Mặc dù tôi đã tắm vào buổi chiều, tôi khóc để ăn. Trời tối rồi, tôi có thể đào đồ ở đâu bây giờ? Cả nhà rụt rè nhìn nhau. Có lẽ tôi đã khóc trong đêm giao thừa.

Nee-san đột nhiên có một ý tưởng. Cô bảo ông lão ném đèn pin vào một góc vườn, hái những quả đào năm ngoái, cắm ở đó. Cây đào nở đầy hoa lá tươi tốt, tôi quyết định trồng vì nó sống được trên cây nên bắt bố tôi cắm ở đó, nhưng tôi quên mất. May mắn thay, nó không được cho vào nồi Banh chuông. Những cành đào khô héo, rụng nhiều cành nhỏ nhưng trông vẫn như quả đào tiên. Đôi tay của cô ấy rất điêu luyện. Anh tôi tuy vụng về nhưng lúc nào cũng phải lắp ấm, lắp lại keo. Màu sắc của nụ và hoa đúng, từ màu đỏ chuyển thành màu hồng do thiếu giấy màu. Sau đó cho đào vào chậu. Vào đêm giao thừa này, mọi người đến nhà đều giấu đi sự tiếc thương của mình và khen ngợi:

– Con bạn thật thông minh. Bạn sẽ thấy rằng nếu năm sau có thiếu thì cành đào thường sẽ khô hoàn toàn sau mùa xuân. Tết nào chị em cũng lo giấy màu, thậm chí là giấy kim tuyến. Chẳng ngờ bà lại trổ tài khéo tay, may mà nhà tôi chưa bao giờ phải trổ tài cắm cành đào chưa từng thấy này. Đầu sân.

“Tuyển tập thơ cổ của Hong” do nhà xuất bản Jindong xuất bản mừng Tết Nguyên đán. Cuốn sách này đưa độc giả đến với thị trấn phía bắc những năm 1980. Cuốn sách như một lời thủ thỉ của người mẹ, kể cho con nghe về chuyến đi chơi Tết, khi còn thiếu thốn nhưng đầy ắp yêu thương. VnExpress đã trích dẫn và xuất bản cuốn sách này.

>>> Xem thêm: Phần Một “Ngày Tết Thiếu Nhi”, “Cái Túi Thiếu Nhi”

Leave Comments