Hoàng Cầm-Luôn rất tài năng và thích ra đi
admin - on 2020-11-19
Hà Linh
Tọa đàm “Hoàng Cầm-Mắt thời gian” do Hội Nhà văn Hà Nội phối hợp cùng Công ty Truyền thông Văn hóa Nhã Nam tổ chức tại Hà Nội vào sáng ngày 22/4 để tưởng nhớ ngày mất của Hoàng Cầm (6/5/2010 ) Và tập thơ của anh đã phát hành. Ban tổ chức giải thích rằng họ chọn ngày 22 tháng 4 là ngày “giỗ đầu” của nhà thơ vì có nhiều số phận trong cuộc đời của ông phụ thuộc vào con số 22 (ông sinh ngày 22 tháng 2 năm 1922). Nhân dịp này, nhiếp ảnh gia Nguyễn Đình Toàn cũng đã trình chiếu 22 bức ảnh đen trắng ấn tượng về chàng thơ Kinh Bắc đen trắng, với mái tóc suôn dài, đôi mắt cứng và dáng đi xếch. -Poet Hoàng Cầm. Nhiếp ảnh: Nguyễn Đình Toàn .—— Cái tên giản dị này là “Thơ Hoàng Kim”, nơi tập hợp những tác phẩm quan trọng nhất của cuộc đời ông, cũng như các tác phẩm và nhật ký. Nhận xét về những bài thơ trên sông Trùng Dương, ông Fan Xuan Nguyen, Chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội cho rằng: “Thơ Hoàng Cầm có tầm nhìn vĩnh hằng, luôn mới và luôn có ma lực đối với người đọc.” Nhà thơ Hoàng Hưng nói “Đời là một Đây là cuộc đời hồi tưởng những điều đã mất, nhưng anh chỉ muốn ở lại thế giới thơ Giấy điệp mang đậm màu sắc dân tộc tươi sáng … Có lẽ những bài thơ của Huang Kaimu cũng cuốn hút tôi sâu sắc. “
Tất nhiên, Hội thảo về thơ của Huang Kaimu đã thu hút nhiều bạn bè, đồng nghiệp và những người yêu thơ. Tuy nhiên, chẳng hạn như đã có một cuộc họp “nói chuyện phiếm” về cuộc đời của Huang Kaimu và nhiều người sẽ đến gặp anh ấy hơn, vì ngay cả trong Tại buổi tọa đàm thơ, người ta còn kể nhiều câu chuyện về tài năng và tình yêu của ông – bìa tập thơ Tống Táo – một trong những người bạn thân trong cuộc đời của Hoàng Cầm – nói rằng con người về Kinh Bắc rất đỗi thân thương và hồn hậu. Ngoại trừ ba người vợ chính thức, hầu như anh đều lấy vợ nên người phụ nữ này phải lấy người phụ nữ khác. “Một khi chúng tôi được mời đến đám cưới của bạn, hãy chờ đợi mãi mãiNhưng sau khi cô dâu chào hỏi một lúc, Hoàng Cầm bước ra và nói: “Cô đợi, tôi đang thương lượng với cô dâu”, rồi anh bước vào phòng. Cuối cùng, nhà thơ bước ra và nói: Ruan Dongtao kể lại: “Cô ấy không đồng ý, cô ấy chỉ thích những bài thơ của tôi.”
Nhà văn Nan Dao cũng chia sẻ câu chuyện của chính mình. Quay lại: “Cô ấy cũng tên là Yến. Chúng tôi đang đi trên đồi, trên nền đất xanh, với ánh nắng dịu nhẹ lăn tăn như mông người phụ nữ. Mặt trời ngả sang màu vàng tươi trên mái nhà Patita, và phía xa là Gạch đỏ Bỗng nàng đứng dậy, lấy hai tay ôm đầu hôn say đắm vào môi, khi buông tay thì tôi buông ra Đọc: “Một con bướm lửa rơi trên môi. Em nắm tay, kéo lại rồi thủ thỉ: “Cành hoa đỏ thắm chẻ tay cầm” Ngước mắt lên trời, những đám mây xa lấp ló như nổ tung, tôi tiếp lời “mây ba về thăm”. . Cô như say sóng, ôm mình để giữ thăng bằng, đề phòng cơn sóng bất ngờ ập vào người. Cô ngẩng đầu lên, cười nhẹ và đếm “bốn con chim lửa đang nằm hoang.” , Câu chuyện của Hoàng Cầm cho anh biết rằng rất khó để phân biệt đâu là thực, đâu là thơ, và cuộc đời huyền thoại của chính anh.