Nhà thơ Ngô Quân Mi trở về trong bóng tối
admin - on 2020-11-29
Tuy Hòa
– Nhà thơ Ngô Quân Miện sinh ngày 27 tháng 9 năm 1925. Thuở nhỏ, ông và nhà thơ Tản Đà là hàng xóm ở Ba Vì, Làng Khê Thượng, Hà Tây. Bản thân tác giả là một nhà văn trẻ đã nuôi dưỡng đam mê viết lách trong Ngô Quân Miện và lớn lên.
Ngô Quân Miện vốn làm nông nghiệp, sau chuyển sang viết văn, cuốn sách này nổi tiếng nhờ hai bài thơ “Cầu sông Đuống”. Ông là công nhân xây dựng từng đoạt giải Văn nghệ năm 1960. Là một nhà thơ và dịch giả tiếng Pháp, ông đã cung cấp 15 cuốn sách và Ngô Quân Miện cũng là chủ bút tạp chí Độc. Lập, Ủy viên Ban Chấp hành Hội Nhà báo Việt Nam khóa IV. Sau một thời gian lâm bệnh, anh qua đời trong lặng lẽ.
– Nói đến Ngô Quân Miện, có lẽ hầu hết độc giả văn chương đều nhớ ngay đến hai câu: “Tưởng Dương Hề đang ngủ // Nhưng họ vẫn dùng tiếng phổ thông để giễu cợt.” Tuy nhiên, ý thơ của Ngô Quân Miện Hành trình rất đa dạng.
Anh ấy viết: “Cho anh ấy một công nhân xây dựng”
Anh ấy đi xây dựng. Hết mùa này đến mùa khác, khi ngủ quên trên những bức tường gạch đỏ của căn nhà gỗ cũng là lúc bạn phải xách ba lô lên đường.
– Về vẻ đẹp giữa “mùa hoa loa kèn”
– “Em mặc áo đẹp khoe hương thơm những ngày xanh ngọt ngào”
– Em về với “Quê hương Em” — – “Mẹ tôi mất rồi. Tôi nghe tiếng mẹ trong tiếng dì”
– Tôi sắp say mê “Cánh chim”
“Con chim háo hức biết đất sau đã đổi mùa” — -Và trầm ngâm viết “Bài thơ của em”
“Mùa hương chưa đến, mùa tàn chưa dám qua, xin làm hạt phấn, nỗi lo vi vu trong bóng tối vô định Người ẩn mình, Nhưng những vần thơ của ông vẫn tỏa sáng trên thế giới.