Nguyễn Huy Thiệp ra mắt cuốn sách lấy cảm hứng từ con trai mình

Cuốn sách tuổi 20 yêu dấu này được giới thiệu tại tọa đàm “Khi nói về tuổi 20 yêu dấu, chúng ta nói gì?” Buổi tọa đàm được tổ chức vào tối 4/10 tại Trung tâm Văn hóa Pháp, Hà Nội. Tác phẩm được hoàn thành vào tháng 1 năm 2003 và hiện đã được dịch sang tiếng Pháp, được xuất bản từ năm 2005 và đã được xuất bản ở nhiều nước bao gồm Pháp, Bỉ, Thụy Sĩ và Canada. Do nhạy cảm về ngôn ngữ nên cuốn tiểu thuyết này phải đợi 15 năm sau mới được xuất bản trên toàn quốc.

Việc ra mắt cuốn sách này là cơ hội “xuống núi” hiếm có đối với Nguyễn Huy Thiệp. Dù đã lâu không có hoạt động văn học mới nhưng ngoại hình của cô nàng vẫn vô cùng thu hút. Trước khi hội thảo bắt đầu, khán phòng gần như kín chỗ. Ngoài độc giả, người hâm mộ còn có các nhà thơ, nhà văn nổi tiếng và bạn bè của nhà văn.

Nhà văn Nguyễn Huy Thiệp (Nguyễn Huy Thiệp) xuất hiện trong bộ y phục màu nâu của tượng Phật. Anh chia sẻ nhiều câu chuyện về nghề nghiệp, cuộc sống và tâm hồn với giọng điệu vui vẻ. Anh cũng kể về chuyện “hậu trường” của những người thân ở tuổi đôi mươi. Câu chuyện này là về con trai của anh ấy và những người bạn của nó. Khi con trai ông phát hiện ra mình là nguyên mẫu của một cậu bé nổi loạn tên Khuê, ông đã nói đùa rằng cha mình phải trả tiền bản quyền cho nhân vật của mình.

Bìa cuốn “Tuổi Hai Mươi Ơi” của Nguyễn Huy Thiệp. -Chỉ trong vòng một tháng, tôi viết tuổi 20 yêu dấu trong căn phòng nhỏ trên đảo Cát Bà (Hải Phòng). Nhân vật Khuê là một chàng trai thành phố, cha là một nhà văn nổi tiếng, nhưng anh không thích mọi thứ xung quanh mình. Sự việc xảy ra khi hai cha con hiểu lầm nhau và bố Khuê bị đuổi ra khỏi nhà. Bi kịch này kéo theo thảm họa khác, dẫn đến việc “Ăn chơi” dần chìm vào vực thẳm của giới giang hồ. Anh ta “mềm” như một con tốt, chạy chọt, gặp gái mại dâm, tham gia buôn lậu và càng “liều mạng” với hành vi hít heroin. Sau đó anh ta bị đánh chết và ném trên đảo. hoang dã. Tại đây, anh bắt đầu học cách sống tự lập.

Tình yêu 20 của anh tiếp tục xoay quanh một thiếu niên – đây là chủ đề trong tác phẩm của Nguyễn Huy Thiệp. Tác giả giải thích thường là từ 17 đến 20 tuổi, vì đây là độ tuổi đẹp nhất nên ở độ tuổi này con người thường phải bước qua cánh cửa này: “Đây là cánh cửa đầu tiên để tu thành người. “Nhân văn. Humanity’s” anh ấy coi cuộc sống là một quá trình tự tu dưỡng, tìm kiếm “khuôn mặt của mọi người” (khuôn mặt bên trong của mọi người) và tìm kiếm niềm tin tôn giáo.

Nguyễn Huy Thiệp đã chia sẻ cách hiểu của những người trẻ về tình yêu khi họ bước vào “cánh cổng tình yêu”.

Hai diễn giả lâu năm về văn học của Ruan Huiyi, Man Anh Tuan và Ruan Huang Diwu ( Nguyễn Hoàng Diệu Thúy) đã phân tích rất nhiều, Mai Anh Tuấn (Mai Anh Tuấn) giải thích những nhận xét của người viết về tuổi trẻ, tình yêu và sự cúi đầu trước thiên nhiên, tinh thần Phật giáo, và cách tìm “bộ mặt của chủ thể” để có cái nhìn bao dung. Nói về phong cách của tác giả và chủ đề của các tác phẩm trước, và cho rằng Khuê đã thêm hệ thống vai thanh niên mới từ các tác phẩm trước của tác giả Tuổi hai mươi yêu dấu. Theo cô, việc bố cô đuổi Khuê ra khỏi nhà chỉ là mong muốn của anh. Lý do kiên trì lâu dài là Khuê cũng giống như các truyện ngắn trước đây của Nhâm, Ngọc, Chương, Hieu-Nguyen’s boy’s boy Huy Thiệp, ai cũng “từ chối mệnh lệnh nên cô đơn và lựa chọn luôn là Đi.

Buổi trò chuyện giữa người viết, diễn giả và khán giả diễn ra sôi nổi trong vòng hai tiếng đồng hồ và kết thúc đầy tiếc nuối. Do thời gian hạn hẹp nên nhiều câu hỏi của người hâm mộ chưa được giải đáp.

Nguyễn Huy Thiệp Sinh ngày 29 tháng 4 năm 1950. NguyễnHuy Thiệp có hơn 50 truyện ngắn, 10 vở kịch, 4 tiểu thuyết và nhiều bài chính luận, phê bình văn học hay, và được coi là một “hiện tượng hiếm có” trong văn đàn Việt Nam. Ông thường viết các bài về làng quê, công nhân, thanh niên, và các nhân vật lịch sử, mang màu sắc huyền thoại, cổ tích và tôn giáo. Các tác phẩm nổi tiếng của ông bao gồm “Phương pháp nhập thất”, “Phong lưu hoa đăng”, “Chạy sang sông”, “Into the River”, “Daughter of the Water God”, “Asuka”… Anh đoạt Huy chương Văn học Nghệ thuật Pháp (2007), Giải Ý “Premio Nonino” (2008)… Năm 2014, anh tuyên bố sẽ dừng viết.

Leave Comments