Yêu cuộc sống (4)
admin - on 2020-12-21
Lâm Râu Nhà 28 Triệu Việt Vương, căn gác xép đầy kỷ niệm. Trong căn hộ này, Sheehan đã vẽ chân dung Lu Guangwu bằng sơn dầu, trực tiếp trên canvas. Không cần phác thảo. Màu chủ đạo là xám, đôi mắt của Vũ đượm buồn, nhìn thẳng. Không cần phác họa, vô số bức chân dung hấp dẫn hiện lên trong đầu tôi. (Bức tranh này dòng họ Vũ vẫn còn lưu giữ). Nhiều cuộc tụ họp, cuộc thi, tranh luận nghệ thuật và các tác phẩm được tổ chức tại Lin Xiong.
Tháng sáu Hà Nội phố Phượng Hoàng vừa dứt, đóa hoa đầu tiên đã nở. Mùa hè năm đó, cô ấy mang một quả bầu vào buổi chiều. Hình ảnh quả dưa chuột xuất hiện trong các bài thơ của Lu Guangwu một cách hiện đại, dường như để giải trừ cơn khát tươi mát. Chúng tôi ăn dưa đỏ / 4 giờ chiều, mùa hè nắng vàng / hoa tím nở hoài / trong xưởng vẽ dao và bút đầy sơn / chúng tôi ăn dưa chín tròn / Tôi rắc ống màu xuống đất / Nước chảy qua các vết nứt trên quả dưa.
Sau khi tỉnh dậy, sự vuốt ve ấm áp tưởng chừng đã dừng lại vì âm dương cách biệt. Thức dậy, con gà đất ngoài cửa sổ đang hót. Tỉnh lại mãi, tình yêu khiến anh chia tay, em vẫn tìm anh. Nếu cấp tiến và nhẫn nại hơn, anh em sẽ ở bên nhau, và số phận của tôi sẽ khác. Sau khi Vũ đến Xuân Quí, Hiền mua nhà riêng ở Trần Quý Cáp bằng tiền bán tranh. Nếu nhà sớm hơn thì Vũ về ở với Hiền, có thể Vũ đã có nhà riêng. Nhà văn Cẩm Lan lại một lần nữa bắt con gái phải bán nhà, “để gặp Vũ thì không có”, lý do là “gái chưa chồng mà mua nhà riêng”. Sheehan chịu thua một lần nữa và mang tất cả ảnh và sách về Hehai, đây là một ngôi nhà có 10 người và không có phòng vẽ riêng. Sau này, Vũ trở nên nổi tiếng, giàu có và được nhiều diễn viên xinh đẹp thích vì những vai diễn của anh. Trong một thời gian, cuộc sống của tôi như một căn phòng yên tĩnh. Diễn viên kịch câm Marcel Marceau (1923-2007) đến từ Pháp được biết đến với biệt danh chú hề Beep và là một nghệ sĩ có tầm ảnh hưởng toàn cầu. Anh và Joker King Charlotte đều có đôi mắt buồn. Nước mắt của chú hềKhóc thầm. Anh từng nói: “Không có gì trên thế giới này không thể diễn tả bằng kịch câm”. Nếu Marcel Marceau đến Hà Nội và biết được bi kịch của chuyện tình này, anh sẽ miêu tả nó như thế nào? Khi cơn đau dữ dội, anh tôi khóc thầm. Chuỗi kịch câm không hồi kết Mùa đông Hải Phòng (1972), bức màn khép lại / như không có chuyện gì xảy ra. Hải Phòng vẫn có Đào Trọng Khánh-nhân chứng của tình yêu. Nơi Vũ trở về sau khi mất việc, bến cảng là một bến vắng, trần như nhộng, gánh trên vai những gánh nặng, giẫm lên những vỏ đạn nhọn hoắt. Mong tháng ngày như khói ướt / Ở đáy bao / Anh treo trên lòng bàn tay, có khi tâm hồn em xé nát / Như chiếc lá khô như đống gạch vụn / Gương không gương / Em không điếu thuốc / Hết sợ sự đốt cháy.
Hải Phòng, Hiền trở về sau bao ngày yêu nhau, ở đó, Hiền trở về khóc với Đào Trọng Khánh. Tan vỡ ở đâu, họ vẫn nhớ nhau và gặp lại nhau. Nhà Trần Quý Cáp dán giấy dầu lấm lem bùn đất, bạn bè dùng gạch lát đường, họa sĩ Trịnh Tú đẩy xe gạch. Ngôi nhà có sân vườn, hàng rào râm bụt, lối vào yên tĩnh. Sheehan che chở cho ngôi nhà, vẽ tranh và nhiều sách. Có vợ con, Vũ vẫn đứng đợi Hiền ở đầu đường, thấy cô đến thì chạy theo, trò chuyện, xem tranh, xem Hiền vẽ. Đôi khi chủ nhà đến và thấy khách đang đợi ở cửa. Em muốn tiếp tục ước mơ Em là tia nắng soi sáng cuộc đời anh / Chẳng ai có thể yêu em như thế này / Tận cùng thế giới này em ở đâu / Dù bao lâu / Hạnh phúc hay đau đớn tột cùng / Em sẽ mãi bên anh / Đây là Cánh cửa có bước chân qua lại / Đây là ly nước trên môi run run / Lá em / Mưa rơi áo em
— Chưa có người đàn bà nào chết Lưu Quang Vũ, anh viết thật sâu nặng. Mong ước của anh là tình yêu trọn đời, là bức thư gửi người yêu và người được yêu mãi mãi. Nguyễn Thị Thiện-Tình yêu có lẽ là lỗi đau. Rất vui vẻ ngay từ đầu, giống như Vu CựcHạnh phúc chỉ là một phát minh.
Lời hứa hay điều ước của anh ấy: cuộc sống chia lìa đôi ta / chỉ có chết mới đoàn tụ / sau này chết đi sẽ mãi bên nhau. Không có tên 1, 2. Không cần phải “thành danh” trước đám đông ồn ào ghen tuông. Dù buồn bã, hoang mang và cạm bẫy, thần chỉ khắc chữ H và V. Dù định chuyển vào TP.HCM sinh sống nhưng cô gái nhỏ này vẫn là chỗ dựa tinh thần của anh và là người bạn tri kỷ không hề quen biết của Vũ. Vũ luôn gọi người yêu và gọi cứu hiện thực: đứng trên vai anh / trở về như cánh chim xanh / ru nhiều câu thơ đẹp nhất / ánh nắng trong lặng lẽ / quyết không nhường / Anh nhớ em như mơ / như xanh Bầu trời phía trước cửa sổ nhà tù / Giống như những đứa trẻ trong thế giới cũ / Lửa và hạt / Buổi sáng và nước.
Sheeen duy trì cảm giác yêu trong tranh của mình và tạo ra bộ truyện “Dòng chảy”. Tình yêu của Vũ dành cho cô, tình yêu của cô dành cho Vũ, luôn là sức mạnh tự hào, là ngọn lửa thường trực. Lần gặp nhau gần đây nhất là ở Nhà hát Lớn, khi Lưu Quang Vũ gửi vé cho hai nhà thơ Dương Tường và Nguyễn Thị Hiền để tiễn đưa hồn Trương Ba hàng thịt. Không chỉ Hải Phòng Anh bước vào sân khấu opera / im lặng trên chiếc ghế xếp khổng lồ mà còn là Nhà hát Lớn Hà Nội lấp lánh với nhiều khán phòng. Vũ cao trào, nhìn Hiền từ trong cánh. Hãy nhìn Sheehan. Anh phớt lờ 600 khán giả đang hồi hộp, chăm chú theo dõi, thỉnh thoảng mỉm cười vỗ tay, anh đã quen với sự trầm trồ, thán phục của công chúng miền Nam và miền Bắc. Hàng chục đoàn kịch, cậu bé sống sót là nhờ hoàn cảnh của bạn.
Màn nhung đỏ của rạp hát, nghệ danh nóng bỏng, tên em không làm anh quên tà áo em đỏ / cháy sau hiên nhà đêm khuya. Càng nhớ ta càng thương ta, vì bọn họ đã tận tâm tận lực, thăng hoa điên cuồng, ta đã chiếm hết của ngươi, ta đã cho ngươi tất cả / này tiểu cúc rủ xuống vai / Tôi tràn đầy trái tim của bạn / M & ANghiêm túc; anh và anh / hôn ngón tay / hôn tóc / hôn mắt / môi chạm môi cực độ / ngăn ánh mắt thương nhớ ngày xưa / buồn / từ nay em sẽ thở / trong tình yêu của anh . Sung do Paul Mauriat (1925-2006), hát năm 1967, ca khúc bất hủ L’Amour est bleu (“Tình yêu màu xanh”) do Pierre Cour và André Popp sản xuất. Tôi đã nghe bài hát này cả ngàn lần Bản “Love Story” viết năm 1972 là một kiệt tác của Francis Lai, một nhạc sĩ gốc Việt sống ở Nice, người đã ghi điểm cho làng nhạc Hollywood.
“Ngọt ngào, ngọt ngào, áo giáp mềm mại, ngọt ngào là cuộc sống của tôi, cuộc sống của tôi ở trong vòng tay của bạn. Ngọt ngào, ngọt ngào, tình yêu ngọt ngào. Ngọt ngào là cuộc sống của tôi, cuộc sống của tôi ở bên cạnh bạn. Màu xanh, màu xanh, tình yêu là màu xanh. Rung động trái tim tôi, tình yêu của tôi Bầu trời chơi trong mắt bạn, chảy như nước / Tôi, trái tim của chúng tôi chạy theo tình yêu của bạn Xám, xám, tình yêu là Màu xám. Những trái tim đang khóc sau khi rời xa. Sẽ mưa khi em không còn nữa “(tình yêu ngọt ngào / trong vòng tay anh / cuộc sống ngọt ngào / khi anh bên em / tình yêu màu xanh / ru em Trái tim / Trong tình yêu của tôi / Tình yêu trong xanh / Như bầu trời sáng mắt em / Như dòng nước chảy / Trái tim tôi theo tiếng gọi của tôi / Tình yêu buồn / Lòng tôi / Khóc khi tôi ra đi / Màu xám Trời / mưa khi em rời xa nơi đây đã rơi .—— Bài hát viết cho em thời Vũ và Hiên không chung sống như vợ chồng mà là tình nghĩa trăm năm Người ta nói ai cũng chỉ có một thời oanh liệt, thời hưng thịnh. , Thời gian yêu Vũ yêu Hiền là lúc thăng hoa cao quý nhất trong cuộc đời thi sĩ, lúc rảnh rỗi Vi yêu anh, là quãng đời đẹp nhất của Vi.Tình yêu Lưu Quang Vũ-Nguyễn Thị Hiền viết cho người đang yêu, có tình thì sẽ có Yêu. Viết cho anh.
Ăn bữa cơm này ở Bát Tràng, bóng nhỏ trên thuyền luôn làm dòng sông đỏ ngầu?
Và, không phải là một phần hình ảnh hay một bộ phim, mà là một phần tâm hồn. Vâng / Sóng vỗ sóng vỗ / Thùng rượu đổ trên giường nằm / Dài một bên .—— Bà Nguyễn Thị Heen (66 tuổi) vẫn mắt mở trừng trừng và đôi bàn tay gầy guộc, đảo mắt tưởng tượng tình yêu hay đến thăm nhất đời phim Đoạn tuyệt không thể nào quên. Hình dung trong hình dung về thời yêu đương, người yêu, và tình yêu vĩ đại nhất trong cuộc đời, ban cho ta sức mạnh siêu nhiên, báu vật thiêng liêng, hương thơm da diết từng khoảnh khắc & # 7883; T, tóc mưa. Tôi ôm anh, ôm anh / lưng tôi vào lưng (**).
Tình yêu của hai chúng tôi là trái lương tâm. Bắt đầu, bắt đầu lại. Không bao giờ kết thúc. Bởi vì họ tài năng, yêu nhau, tự hào về nhau, cộng hưởng, khơi gợi những sáng tạo của nhau, và cùng nhau cung cấp một sự sống kết tinh, sẽ tiếp tục tồn tại sau cuộc đời hữu hạn. Trong cuộc đời ngắn ngủi, loài người chỉ có thể vang danh Người một cách sang trọng và lâu dài nhất bằng tình yêu và nghệ thuật, kéo dài tuổi thọ. Vũ và Hiền, Anh và Vi yêu nghệ thuật, cùng nhau cháy và sáng, thật tuyệt. Ngước mắt lên mới biết màn đêm đã buông xuống. Tán lá / Khi em cười em biết hoa lặng lẽ dậy sớm / Khi đưa tay lên chốt cửa, ánh sáng trở về ký ức, em lại thấy đôi găng tay cũ bỏ quên trong tủ / Khi tìm ngón tay, nhựa mới trào ra thất vọng / Nhắm mắt mới biết chiếc Mustang đang đi trên cỏ / Khi tựa vào vai tôi đang gặt lúa. Về thời tiết nắng nóng, Người con gái hát trên sườn đồi đầy nắng, mật rắc trên đất thơm … – 20 năm im hơi lặng tiếng, sau khi Lưu Quang Vũ qua đời, năm 2008, đạo diễn Nguyễn Thước khởi quay Trong phim tài liệu Ngọn lửa trong gương, sau cuộc đấu tranh không ngừng của Đào Tông Khẩn và những người bạn của mình, Nguyễn Thị Hiền (Nguyễn Thị Hiền) mới tiết lộ tình yêu nhỏ của mình. Tác phẩm của tôi chứa đựng sự thật về tình yêu lớn, những sự kiện và bước ngoặt trong cuộc đời của hai nghệ sĩ. Bao nhiêu năm nay, tình yêu này lớn hơn Nguyễn Thị Hẹn. Từ ngày đầu tiên, nàng vẫn luôn giữ nguyên vẻ mỹ lệ ban đầu, cảm thấy bị chà đạp mà đau đớn. Nhiều năm trôi qua, dù tin rằng tình yêu của họ không hề thay đổi, nhưng cô vẫn nhớ một câu nói mà cô đã đọc đã an ủi trái tim đầy nước mắt của mình: “Tình yêu cao hơn con người và đến tận chân Chúa TrờiNhưng từ đó, nếu bạn tìm được đôi chân, bạn có thể tìm thấy tất cả nhân tính thiêng liêng do Thượng đế ban tặng. Vì vậy, họ có tình yêu cao cả.
Nhà thiên văn học nổi tiếng thế giới Trịnh Xuân Thuận (hiện đang sống ở Hoa Kỳ) đã viết nhiều tác phẩm khoa học bằng thơ của Pháp, như: “The Endless Pamir”, “The Path of Light”, Cội nguồn-nỗi nhớ thuở ban đầu. Chúng tôi thường nhớ về những kỷ niệm trong lần gặp đầu tiên. Không phải “đứa con trai đó đến phòng tôi vào buổi chiều mùa thu”, mà tôi đã đến phòng Anh vào trưa tháng Chín. Vào ban đêm, các nhà thiên văn đi qua kính thiên văn trong thiên hà để xem hoạt động và vitamin của chúng dưới ánh sáng. Khi nói về vai trò của ánh sáng, Trịnh Xuân Thuận cho biết: “Ánh sáng kết nối trái đất, kết nối tất cả các lục địa, làm phẳng và hợp nhất mọi thứ lại với nhau. Các thiết bị kỹ thuật số ngày nay đều dựa trên nguyên lý ánh sáng và điện từ. Mọi thứ tồn tại trong vũ trụ này Tất cả là do ánh sáng. Nước mắt cũng là kết tinh của sự chuyển động của ánh sáng. Lõi nước mắt xuyên suốt cơ thể sinh vật và tình cảm con người, tỏa sáng. Ánh sáng đưa vạn vật vũ trụ vào mắt ta và lòng ta Ánh sáng làm thăng hoa con người. Cảm hứng.Những bài thơ hay nhất cũng là sản phẩm của sự tương tác của ánh sáng bắt nguồn từ sự vật.Các kiệt tác và bài thơ là những câu chuyện về thế giới tâm linh, những câu chuyện về ánh sáng và chúng đều được nuôi dưỡng bởi ánh sáng. Sáng tạo ra thơ cũng giống như việc tìm ra những điều từ thế giới khoa học. Người nghệ sĩ sử dụng ánh sáng để miêu tả tâm hồn và cảm xúc của sự vật Thông qua tư duy sáng tạo của nhà thơ và họa sĩ để phân tích ánh sáng, Trịnh Xuân Thuận cung cấp cho chúng ta một chìa khóa thần kỳ khác. Thông qua khoa học, ánh sáng truyền nhịp đập của trái tim, chấp nhận sự phi lý và chủ nghĩa siêu thực Học thuyết, khám phá lẫn nhau và khám phá nghệ thuật không bao giờ dừng lại. Những bài thơ, bức tranh, tác phẩm tràn đầy tình yêu đi vào l & # 7883; Lịch sử nghệ thuật, lưu giữ lịch sử của tình yêu bằng cách cô đọng sức sáng tạo – đây là món quà quý giá dành cho những ai yêu cái đẹp và tình yêu. Hình thêu dải ngân hà sáng bóng. Sông, biển, rừng, cây, trảng cỏ… đôi thân tỏa sáng rực rỡ. Một cách để tiến về phía trước là cách chúng ta mở lòng với bản thân dựa trên cảm xúc bẩm sinh của chúng ta. Bạn thật rực rỡ và xinh đẹp. Vẻ đẹp cao quý, chân thật, mơ hồ, bí mật và những cảm xúc đầy tham vọng cho chúng ta thấy di sản của công việc. Tác phẩm này thể hiện sinh động thời đại yêu đời, đỉnh cao và chiều sâu tâm hồn không bị giới hạn, và nó đã trở thành ước nguyện bất diệt của Ann Weiheen Fu. Mỗi con người đều có khát vọng tình yêu vĩnh cửu.
Vi Thùy Linh
(Theo tuổi yêu và đời “là tác phẩm Vi Thùy Linh dài nhất trong thể loại văn xuôi đầu tay của nhà thơ-” ViLi của ngòi bút “- do Hội Nhà văn xuất bản tháng 11 năm 2012) (
) Thơ Vi Thùy Linh