Ca sĩ Hang Peng tri ân

Nguyễn Huy Thắng

Năm 1961, một năm sau khi cha tôi qua đời, Nhà xuất bản Văn học đã xuất bản cuốn “Sống mãi với Thủ đô”, nhật ký của ông .—— Nữ họa sĩ Hằng Phương .- – -Trong tác phẩm, cuốn sách còn có bài diễn văn bế mạc của Nhiếp Tuấn để giúp người đọc hình dung về cuốn tiểu thuyết dang dở của cha tôi. Trong hàng chục trang viết buồn, đoạn thơ được trích dẫn của nhà văn Nguyễn Tuân khiến tôi ấn tượng. Đây là câu thơ của chị Hằng Phương trong bài “Sự biến mất của Nguyên Huitong” Chị viết truyện phim phát hành ngay sau cái chết của bố tôi Lui Hoya:

Tuấn Tuấn cũng in “Lui Hoya Hồ Gươm đầy nước không có bóng mờ.

Thành thật mà nói, cho đến lúc đó, tôi hầu như không biết ca sĩ Hang Fuen. Tôi không biết cô ấy có xuất bản tập thơ vào cuối những năm 1920 hay không, và cô ấy là một trong những nhà thơ nữ xuất bản tập thơ đầu tiên bằng chữ quốc ngữ cùng với cô Fan vào đầu những năm 1940. . Dai, An Shou, Xue Meng. Không biết chị có phải là tác giả của những bài thơ xúc động về Bác, trong đó có bài “Bài thơ cho chú Cám” và bài thơ nhận được bài thơ nổi tiếng “Cám ơn món quà cam”. :

Cảm ơn món quà mà bạn đã tặng cho túi cam không đáng là bao, cách ăn quả, tưởng người mệnh mộc đến ngày cam chịu.

Tôi không biết rằng cô ấy là tình nhân của Edward Luster, người đã ở với cụ Phan Bội Châu (Phan Bội Châu) và là vợ của nhà văn nổi tiếng Vũ Ngọc Phan trong Phong trào Đông đô. . ở trên!

Nhưng cũng đủ khiến tôi muốn biết thêm về cô ấy. May mắn thay, tôi tìm được cuốn “Mùa thu” của nhà thơ, được xuất bản vào đầu tháng 4 năm 1961 và được lưu giữ bởi những cuốn sách khác do mẹ và cha tôi tặng. Sau khi cha mất, nhiều người bạn văn của ông vẫn nhớ gửi tặng gia đình mỗi khi có sách. Nhưng ít người tập trung như chị Hang Feng. Một tuần sau, cô ấy đến gặp mẹ tôi và cho bà xem một cuốn sách có tựa đề: “Chị Wu thân mếnNguyễn Huy Tưởng và các con-Ngày 15 tháng 4 năm 1961 tại thủ đô-Hàng Phương. “

Tôi rất vui khi được đọc toàn văn của Nguyễn Huy Tưởng in trong tập sách này. Lời thơ còn rất mới. Trong kháng chiến chống Nhật, cảm xúc và kỷ niệm của nữ họa sĩ này đối với cha tôi:

… Đèn dầu, nút chai, đêm dài, bóng người mải miết viết, trăng trên rừng còn vết dầu …—— Đây là nhà thơ Xuân Dị sau này tưởng nhớ chị Hằng Phong mất năm 1983 Bài thơ trích trong tập thơ – Từ đó đến nay vẫn còn 25 năm, một phần tư thế kỷ, nếu tính là ngày sinh thì năm nay đúng 100 năm, và nó đã tồn tại trên thế giới này chỉ trong một thế kỷ. Lần này, gia đình nhà thơ Hang Fu Weng, gia đình nhà văn Vũ Ngọc Phan và Hội Nhà văn Việt Nam đã tổ chức một buổi lễ kỷ niệm 100 năm ngày sinh của nhà thơ một cách long trọng và sôi nổi, quy tụ hầu hết các gương mặt. Nhân dịp này, Nhà xuất bản Hội Nhà văn đã xuất bản cuốn sách quý của nhà thơ Hang Feng nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh (1908-2008), tập thơ này của chị Hang Feng viết về cha tôi, bài “Nhớ Ruan Huitong” Tôi đọc lại như mọi khi, tôi cũng rất tâm đắc với lời nhận xét của nhà thơ Xuandi về chị. Câu này được in trên sách: “Chị Hang Fu! Với một trái tim nhân hậu, một trái tim yêu người mãi mãi, một trái tim không bao giờ ngừng nghỉ, cô đã lưu lại những vần thơ hay của chúng tôi! “Đúng, như người ta nói, văn học là con người. Nhà thơ Xuandi nói rằng những bài thơ của cô ấy cũng là những bài thơ của cô ấy, hoặc những bài thơ của cô ấy cũng là về nữ thần Hằng Phong của cô ấy. Về tôi, tôi muốn nói thêm về cô ấy, Là một người bạn tốt của gia đình chúng tôi (chú Hang Fuen hơn bố tôi 4 tuổi và hơn mẹ tôi 13 tuổi). Vào ngày đầu năm mới sau khi bố tôi mất, mẹ tôi đã đưa chúng tôi đi thăm mộ bố anh ấy. Hôm đó, tại nghĩa trang Văn Điển ( Nghĩa trang Văn Điển), một người phụ nữ làm thơ cũng đến viếng mộ cha tôi, là người thứ bảy.891; Thật không may, mỏ đá sớm chết. Cô đã ghi lại cảm xúc của mình bằng một câu thơ xúc động:

Tết đến thăm mộ cụ Nguyễn Huy Tưởng

đất xuân cũng về những cánh hoa. Gửi yêu thương đến 10.000 ngôi nhà. Bầu trời trải thảm đỏ, khói và mây. Con trai bạn là một đứa trẻ, và sau đó nó lớn lên. Con phải dành tất cả những gì mẹ trân quý cho gia đình chúng ta. Mẹ không biết nhiều về văn thơ nhưng chắc chắn mẹ sẽ hiểu tấm lòng của bố và động viên gia đình. Tết này chắc mẹ buồn lắm. Người chồng, người cha và người trụ cột của gia đình đã không còn. Mẹ tôi chưa đi làm và không biết dựa vào gì để nuôi sống bản thân và các con. Chúng tôi vẫn còn trẻ (lúc đó tôi mới 5-6 tuổi). Nhìn chúng tôi, chắc mẹ tôi có lúc thở phào nhẹ nhõm. Trong những ngày rất khó khăn này, hai câu cuối bài thơ của Bác Hang Fuen chắc chắn đã động viên mẹ tôi rất nhiều … Chúng tôi đã trưởng thành. Tôi không dám “kế thừa cha tôi” như lời bác Hemp trong bài thơ, nhưng tôi cũng xin ba tôi viết bài này để tưởng nhớ và cảm ơn bác Hang Puen, một người bạn tốt của gia đình họ. TÔI!

(Nguồn: nữ)

Leave Comments