Đối thoại: Nửa đêm và biển xanh

Ngọc Tuấn

mơ thấy hoa cúc buồn trên tà áo, hoa cỏ trao đời em chiều thu, một cô gái ngồi lặng lẽ đếm cánh hoa, gỡ môi buồn, cho em một hành trình đời Hoa hoàn cô đơn gần mộ hoang đã từng …—— Vô Danh và Vô Danh nên gọi miền ký ức xa xăm là gì? Làm thế nào để gọi cho tôi? cho tôi? Suốt đời cuồng vọng dục vọng, ngươi là ai xuống mồ trinh nữ? Không! Đừng nhìn anh như vậy Tất cả đàn ông của em đều là tình nhân của nhau. Hoa cúc vàng. Hoa cúc trắng. Mộ hoang. Anh vẫn yêu em .. Môi anh đêm đồng lõa còn nóng từ thuở tiền sử. Khóc sau yêu mà không sợ Môi em run run vì xa vắng. Gió và cát không thổi được! Đừng khóc! Em sẽ lau đi nước mắt của anh Đôi chân hồng hồng sinh ra Bầu trời không gió ngày anh ra đời Ngày em ra đời …—— Đêm trằn trọc và nồng nàn, em hướng về mặt trời!

* * *

Đêm anh đã ngủ khiến em rung rinh em thật ngọt ngào Cho anh hôn em nhẹ như gió buồn Cho em thắp những vì sao lấp lánh Em mơ như hôn lên trán anh Các nàng tiên ở Trung Quốc đang vẫy đũa thần của họ, và bạn trở thành công chúa, hãy ngủ ngon nhé, đêm thần tiên, tôi sẽ làm được! Chàng hoàng tử cho em ngủ một đêm huyền thoại Giấc mộng dài như thu hút ánh mắt kẻ si tình Ngày mai có thể rung rinh trong gió khiến em ân hận một đời. Em là người dưng, ngày xưa em có buồn không anh? * * Biển xanh, biển xanh, bạn có cô đơn như tôi không? Đừng ồn ào như vậy anh biết em đang cô đơn, em biết trái tim anh cũng nhỏ bé như em. Cho tôi những hình phạt này, một phạt, hai phạt, năm rắc rối, một trăm phạt, chúng bằng để xóa hết dấu vết dấu chân của tôi, hai phiền phức, trên bãi cát này còn lại bao nhiêu tiền.Có bao nhiêu dấu chân trong cuộc đời chúng ta? Ngày xưa 50 người con theo Bà Âu Cơ lúc nhỏ, 50 người con theo Hồ Long Tuyền xuống biển thì có bao nhiêu người con ngồi trên bãi biển? Sao bạn lại lạc

Leave Comments