Nhà văn Nguyễn Huy Thiệp: “ Không có niềm tin tôn giáo thì thế giới sẽ ra thế giới ”

Buổi diễn thuyết “Nhà văn có nên viết phê bình văn học không?” Được tổ chức tại Hà Nội vào ngày 8 tháng 9. Nguyễn Huy Thiệp nói về “Lưới chim

– Nguyễn Huy Thiệp có mặt tại cuộc họp này được nhiều người đón nhận.” yêu thích. Bởi bấy lâu nay, anh chọn lối sống “kiếm hiệp”, nhưng đâu lại vào đấy.

Thoạt nhìn, khó có thể nhận ra cái tên Nguyễn Huy Thiệp (Nguyễn Huy Thiệp) đã gây chấn động văn đàn Việt Nam trong 80 năm qua thời Trung đại. Nhà văn gầy hơn và “chơi với râu” (nhà phê bình Nguyễn Đăng Điệp). Ông ấy trông giống như một ông già trầm lặng.

Khi được hỏi lý do trở lại, Nguyễn Huy Thiệp trả lời: “Chà, cũng giống như một cầu thủ phải chơi bóng trên sân cỏ. Tôi cũng phải di chuyển vì tôi luôn tuân thủ nguyên tắc này.” Đã bao nhiêu năm trôi qua.

Nhà văn Ruan Huijie trong cuộc đối thoại (giữa).

Nhà phê bình Zhu Wen, Mai An Tuấn và các tác giả tham gia thảo luận về phong cách giao tiếp mà Ruan Huijie đã viết. Họ tin rằng “tôn giáo” là cốt lõi trong văn học của ông. Đạo đức ở đây không phải là đạo đức, mà điều quan trọng nhất là lẽ sống, ý nghĩa của cuộc sống.

Lời nói của Nguyễn Huy Thiệp sẽ mang một phong cách “tàn nhẫn”. Nhà phê bình Zhu Wensen cho rằng nhà văn đã nghỉ hưu, Tướng quân không chịu lấy Ngôn ngữ học thuật, ngôn ngữ chính trị, hay ngôn ngữ khoa học và văn hóa đẹp đẽ đã đến với khóa học này, nhưng lại thẳng thừng sử dụng ngôn ngữ cuộc sống.

Nhưng tại sao Nguyên Huicheng độc ác này vẫn giữ nguyên giá trị của nó? Người đánh giá giải thích: ” Đằng sau chữ lọ thể hiện sự nhiệt tình với lối sống. Phuy viết nhưng thể hiện rằng mình không quan tâm.

Tác giả “Tướng về hưu” gầy gò, ốm yếu hơn trước, Nguyễn Huy Thiệp thừa nhận sự khắc nghiệt của nghề viết là cách đáp trả cuộc đời ngay lập tức, ông nói: “Nhưng,” Từ phum phải là từ’true ‘. Phải trung thực. “Ông nói xã hội sụp đổ không phải vì kinh tế hay lý do khác mà vì đạo đức trong gia đình, nếu vợ chồng không tuân theo tín ngưỡng thì sẽ tan vỡ”, Nguyễn Huy Thiệp thừa nhận. Một người đàn ông có nhiều tật xấu, anh nói: “Tôi cũng mê tiền, và tôi cũng mê phụ nữ. Tuy nhiên, tôi phải có cá tính riêng để gia đình hạnh phúc đến hiện tại.

Tương tự như vậy, nếu người viết không muốn làm tốt và đánh mất nét chữ của mình, Nguyễn Huy Thiệp đã nói: “Không có tôn giáo thì thế giới sẽ ra đi. “Đối với tác giả, viết văn là” quá trình tự khám phá tôn giáo “. Anh ấy tin rằng tôn giáo trong văn học phải luôn được hướng dẫn bởi chân, thiện và mỹ, trong khi cuộc sống cần được hướng dẫn bởi sự thật, lòng tốt và sự kiên nhẫn. Cho đến nay, anh ấy Nghề văn luôn được coi là một nghề có giá trị trong xã hội, ông cũng thừa nhận người cầm bút thường ngoan đạo: “Đôi khi thấy lú lẫn, cẩu thả, bẩn thỉu. Có người nói hay, nói xấu, than thở nhưng thức tỉnh mọi người. Tôn giáo, tín ngưỡng. Đi chùa đắp tượng phật thì phải

nhà văn Nguyễn Huy Thiệp ký tặng bạn đọc. Đã thôi miên một nửa người tỉnh và đắm mình trong những bài viết điên cuồng. Những trang này đã và có thể tiếp tục gây khó chịu cho anh ta, trong khi những trang khác “bị đánh đập”. Và chọc giận kẻ thù. Anh ấy ngừng viết vì anh ấy “biết đủ”.

“Viết lách là sản phẩm của sự cô đơn của anh ấy, nên nó không hề dễ dàng. Khó khăn và khổ sở, tôi vẫn gọi là thất nghiệp. Tôi phải cầu Chúa mới có thể viết trong cơn mê như lúc thất tình, và tôi bây giờ Tôi tỉnh rồi. ”Anh nói đùa. Quang Thiều tuyên bố Nguyễn Huy Thiệp dám nói lên sự thật bằng những lời lẽ ác độc. “Văn chương không phải là làm cho người ta vui vẻ tự mãn, mà là làm cho người ta cảm thấy xấu hổ. Nguyễn Huệ Thiên hẳn là rất đau lòng nói gì cho đau lòng.”

Leave Comments