Câu chuyện về Vũ Đình Liên và người đàn bà điên
admin - on 2021-02-01
Chỉ với bài thơ “Weng Duo”, Wu Dinglian đã được coi là một trong mười gương mặt quan trọng nhất của Phong trào Thơ mới. Nhưng Vũ Đình Liên không chỉ viết “Weng Ge”, mà còn viết khoảng 4.000 bài thơ khác. Di sản thơ của ông chưa được truyền bá rộng rãi. Di sản thơ của ông chưa được truyền bá rộng rãi.
Nhà thơ, Giáo sư Vũ Đình Kết .– -Nhiều người đều biết Ngô Định Liên có bài thơ Lưu Xá, bà điên, nhưng chỉ bạn bè, người thân mới biết bà điên trong bài thơ này là có thật, Và Ngô Định Liên Tôi cũng đã viết một chùm thơ cho người phụ nữ này. — Vũ Đình Liên luôn nhớ nhung, thương xót những người khốn khó. Một ngày giáp Tết, ông không có ở nhà mà gói một mớ Bánh Chưng, rồi bỏ con cháu đi tìm, thấy ông đang ăn bánh với mọi người.
Tết Năm 1977, Vũ Đình Liên sang Nguyên ở Thái Lan để đón Tết cùng người thân và bạn bè. Khi tàu đi đến ga Lưu Xá, tỉnh Nguyên, Thái Lan, nhà thơ gặp một người đàn bà điên đang ngồi trên sàn tàu. Nhà thơ trông đáng thương, và người phụ nữ mặc quần áo nhìn anh ta. Khi những người trên xe xuống xe, Vũ Đình Liên vớ lấy một gói bánh chưng và một bó mứt sen đưa cho người phụ nữ mất trí. Trong cuộc gặp gỡ tình cờ này, anh đã viết một bài thơ, “Người đàn bà điên ga Rusa”.
link Vũ Đình tả cảnh người đàn bà điên trên chuyến tàu Tết: Người đàn bà điên khùng Russa / Bây giờ ngồi dưới chân tôi / Ai có thể vẽ được thiên tài hội họa / Bức chân dung lớn ghê tởm / Công chúa điên và lởm chởm / Hình ảnh sinh đôi kỳ dị / Đông Tây cảnh kết hợp / Thứ mười. Chân dung một người đàn bà điên rách tả tơi: túi ni lông rách / dây mũ rách… Quan sát bà, nhà thơ hình dung ra một người đàn bà đẹp nhưng chịu cảnh đời: Ta ngồi ngắm mãi không mỏi mắt / Có hoa trong sọt rác. .Ai làm, ai sắp đặt / Thi sĩ mất trí / Ta bắt ba con mắt / Chút hận thù như làm tình – nhìn thấy Đinh Liễn cũng tỏ lòng thương xót cho kẻ mất trí ấy, Và mong ai đó tình cờ thành kẻ điên. sống lại cuộc đời bình yên trên hành trình: Ta đi tìm người thân / đi tìm bạn bè phương xa / chơi chưa đủ những tháng ngày truyền thống / Mặt như hoa xuân / Và ta biết đời đã trải / những bông hoa phủ đầy sương tuyết / kẻ phản bội tàn nhẫn với cuộc đời / biến rác thành bông hoa khác / cuộc đời sẽ đổi ý / sẽ khôi phục lòng nhân ái… Anh của L ưu Xá đang ở đâu / Cảm thấy ấm áp mùa xuân hay trong mặt trời / Một bông hoa sắp tàn lại nở / Hẹn gặp một bông hồng trong cành mới này như một tình yêu định mệnh, 1987-năm sau 10 tuổi thật-Mặc Liên (Vũ Đình Liên gặp lại người đàn bà điên vẫn ở ga Lưu Xá. Lúc này, mặc dù người phụ nữ điên cuồng không phục và tức giận, nhưng trông cô ta vẫn ngây ngô và man rợ. Anh viết ngay bài thơ Gặp Đàn Bà Điên để ghi lại cảm xúc của mình.
Một ngày của năm 1992, đúng 5 năm sau, Vũ Đình Liên ngạc nhiên khi thấy có một người phụ nữ đến nhà tôi trên phố Bà Triệu và tìm tôi. . Cô ấy là một người phụ nữ điên từ ga xe lửa Lusa, bây giờ là một phụ nữ xinh đẹp. Ông viết tiếp bài thơ “Chuyện người điên”, miêu tả vẻ đẹp của người đàn bà điên loạn mà ông gặp: “Đông Tây, thơ và thơ / Điều kỳ diệu của nghệ thuật tình yêu … / Da tỏa hương thơm / Tôi thích là một đôi tám tuổi Khi đôi ta thơ ngây. ”
Vũ Đình Liên sinh thời và họa sĩ Bùi Xuân Phái là bạn thân. Tác giả của bài thơ là Ông Đồ, một nhà thơ đã đọc nó cho một họa sĩ từ Hà Nội. Bùi Xuân Phái thường vẽ thơ Vũ Đình Liên. Họa sĩ họ Bùi đã vẽ bức tranh người đàn bà điên trong thơ Vũ Đình Liên, nhưng không biết ai đã cất giữ.
Hiền Đỗ (do GS Phong Lê và TS. Lưu Khánh Thơ ghi)