Cuộc đời của ca sĩ Irwin-Memories of a Rose (10)
admin - on 2021-02-02
c Tập múa hát. Dù biểu diễn thế này nhưng không thấy hai chị tôi diện quần áo lên sân khấu. Tất cả trang phục hát đều là đồ mượn. Bố tôi có một người bà con thường xuyên đi du lịch Indonesia nên đã mua quần áo đẹp cho con trai. Con mình bằng tuổi bạn nên mặc. Nhưng khổ nỗi là trang phục của con trai nên nhìn tôi rất “thảm hại”. Khi tôi còn nhỏ, cả gia đình đều cười nhạo tôi khiến tôi rất xấu hổ. Ái Xuân trẻ hơn, dễ tính hơn nên thường xuyên mượn đồ của người khác để lên sân khấu biểu diễn.
Trong lúc thiếu thốn ấy, bà Nguyễn Thị Thập, chủ tịch Liên đoàn Phụ nữ Việt Nam, đã tặng chị em tôi một chiếc váy đen. . Cảm giác khi may áo len. Mẹ của Ailian đã mang món quà của anh ấy về vào một buổi chiều mùa đông quý giá, và khi tôi mang nó đi, tôi cảm thấy rất nóng. Ngày hôm sau, mẹ cô xách mảnh vải đến phố Lian San và nhờ đến tay nghề điêu luyện của chủ cửa hàng (đây là một Việt kiều Thái Lan) để may được mẫu áo hai dây tinh xảo. Chiếc dây buộc trắng bắt mắt trên chiếc áo phông đen khiến tôi và Xuân đều mỉm cười. Một hôm, chị Kim Anh, trưởng đoàn ca múa miền Nam đến gặp bố mẹ tôi và ngỏ ý mời tôi và Ái Xuân tham gia biểu diễn. Để tiện cho việc luyện tập hàng ngày, cô mong rằng cả hai sẽ cùng nhau ở Khu du lịch mạo hiểm Cầu Giấy. Bố mẹ ngại ngần vì không muốn xa con nhưng các chị thì háo hức lắm. Trước sức thuyết phục của Jin An và sự cầu xin của hai chị em, cuối cùng bố mẹ cô cũng đồng ý. Về Đoàn múa miền Nam, chị em tôi luôn học hỏi văn hóa và thỉnh thoảng đi biểu diễn cùng. Lâu nay vẫn là diễn chung, nhất là ca khúc “Em không sợ Tía”. – Thỉnh thoảng tôi bước vào sân khấu độc nhất của bài hát Xuân Qian của Xuân Hồng. Cảm giác được độc diễn trên sân khấu của đoàn nghệ thuật chuyên nghiệp thật khó diễn tả: vừa vui, vừa hồi hộp! Cô Cẩm An còn cho tôi mượn một bộ trang phục biểu diễn, cho tôi đi dạo một vòng, nhìn lại, cô vô cùng nghiêm túc trong ánh mắt ghen tị của Ái Xuân … Khi kết thúc phần trình diễn, nhà thiết kế trang phục trước tiên phải an ủi tôi rồi mới cho cô ấy mặc đồng phục. Sau này quả thật là duyên nợ, tôi và Đoàn Ca múa Miền Nam sẽ còn nhiều kỷ niệm khó quên …- tiếp tục …