Ba bài thơ trong câu thơ buổi chiều … (một nhóm thơ)
admin - on 2020-07-11
Nguyễn Hồng Hải-Ba bài thơ vào buổi chiều … (serenade) -Một người đang đi chậm trên phố. Họ đang tìm ai đó hoặc đợi tôi, tôi bối rối như một hành tinh xa lạ. — Buổi chiều giống như một kẻ chạy trốn, tôi có thể ôm em thật chặt, từ biệt, thân thương và tươi sáng, cô đơn, cô đơn, lá cô đơn …
không có nhà anh
Ngôi nhà trống rỗng. Mọi người, mỗi sáng, khi trở về với gió, bạn có thể nín thở, mạng nhện ngủ một mình … Những bông hoa phai màu, không tưới những cánh hoa rơi trên vai, mọi người ở khắp mọi nơi Tôi có thể nghe thấy tiếng cười của sương mù tự gõ cửa hiên nhà ai đó
Đêm Tây Nguyên đến TTH
Sâu quá, núi Mạc Vạc tối nay im lặng, và Thành phố Núi cũng đang ngủ say, Tôi ở xa mặt trời, gió … Tôi cô đơn trên một cao nguyên – sự im lặng của cao nguyên hàng trăm triệu năm và những người bạn nhớ bây giờ, bạn có biết rằng nhiều năm trước nó sẽ biến bạn thành một nơi của hàng triệu cao nguyên đá …
Mèo Vạc, 11h45 tối, 3/7/2008