Hát cho bạn

Đoàn Thị Cảnh

những bài thơ cổ không bảo tôi đọc, đừng ngừng đóng đinh vào bất cứ điều gì, tôi không phải là một cái cây đứng mãi, tôi đi theo mùa.

– Đừng nói đừng mặc chiếc áo này giống như- — Cùng một chiếc áo cũ, và nếu bạn là một chút vỏ cây, ngay cả khi thức ăn ngọt nhưng không nắng, ngay cả khi bạn sơn lồng màu đỏ, đừng ở trong lồng, nhưng tôi thích mùa nở hoa là những hạt giống vô tội.

Nếu bạn là một bông hoa, đừng mang hoa vào bình, đừng làm khô hoa, bông hoa xinh đẹp có gai, nền không có màu xanh như bầu trời – Tôi là một con mèo ngu ngốc, tôi biết cách ở bên bạn Và cũng biết Mustang. Cỏ là dịu dàng cho bạn, và cây baobab trên hành tinh nhỏ nguy hiểm.

Đêm không tối, bầu trời không sáng, tôi không ở bên nhau, vì em là rốn của vũ trụ, và chiều sâu của vũ trụ trong mắt tôi là một vết nứt sâu ở góc dưới bên trái. Trái tim tôi tan vỡ, và hạnh phúc lấp lánh như thủy tinh Mọc lên những mảnh phát sáng

Tôi đã cung cấp cho bạn khu vườn trong trái tim tôi. Xin nhớ rằng đó là bông hoa mọc ra từ những mảnh vỡ. Đừng ngại cắt tay bạn.

Leave Comments