Phùng Văn Khai-Đào Bá Đoàn : Amlittéraire , ami alcohololique
admin - on 2020-08-24
Nguyễn Xuân Thủy
– Feng Wenkai và Đào Bá Đoàn cùng học trường viết văn Nguyễn Du khóa 6. Sau đó Khải rời sự nghiệp truyền hình và đến làm việc cho tạp chí “Văn nghệ quân đội”, trong khi Badaoan làm việc cho tạp chí “Văn hóa quân đội” một thời gian trước khi trở thành biên tập viên của Hội Nhà văn. -đầu tiên. Khi Feng Wenkai mất bình tĩnh và viết cuốn tiểu thuyết “True”, những người biết ông, đặc biệt là những người viết cuốn tiểu thuyết, đều nói rằng nhân vật “họ Tao” trong cuốn tiểu thuyết có nguyên mẫu là Tao của tác giả. . Những nghi ngờ của bố không phải không có lý do. Nếu ai biết nhân vật “Họ Đào” từng đóng chung với Đào Bá Doãn sẽ thấy “dấu vết” khá đậm của anh. Nếu Feng Wenkai viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên của mình dựa trên những chuyến đi đến Cao nguyên Trung tâm, thì đó sẽ là chuyến đi của anh và cuộc đời thực của “Dao Badang”. Trước khi viết “Đúng”, Khải và Đoàn đã đi khắp các ngã ba biên giới ở các tỉnh cao nguyên miền Trung trong mùa đông giáp Tết. Chuyến đi này đã để lại cho Feng Wenkai một rắc rối lớn. Một trong những nỗi ám ảnh đó chính là việc quan sát … bạn đồng hành của bạn. Cho đến cuối nhà văn, cách thể hiện của nhân vật đã cuốn hút tác giả của “Đêm trăng thánh”, đến nỗi Đoàn mặc nhiên coi “hiện thực” như một nhân vật văn học. Phùng Văn Khai đã viết nên chân dung nhà văn đầy thương cảm và có duyên nợ với ông. Nếu ai đã từng đọc chân dung “Dooba Duẩn rời bỏ nhân loại” của Kay thì sẽ thấy nguyên mẫu này rất văn chương nên việc tham gia tiểu thuyết của Feng Wenkai là hoàn toàn hợp lý. Ở những trạng thái và cảnh quay nhất định, Đào Bá Doãn sẽ hành xử như trong phim, hành động rất … quái đản. Phùng Văn Khải (Phùng Văn Khải) đã khắc họa một cách tỉ mỉ và chân thực những điều đó, khắc họa chân dung gần một vạn nhân vật của bạn bè anh. Sau đó, bức chân dung này được in trang trọng trong tập “Chân dung văn học phác thảo” do nhà sách Như Quỳnh của Kai in.
2. Feng Wenkai đã vẽ chân dung của mình trong một bài thơ mang tên “Chân dung tự họa” – sau đó :, buồn ngủ, đứng và ngã xuống vào buổi tối. Chưa nói đến ý nghĩa sâu xa hơn của nó, bạn bè của anh khi đọc nó cũng rất thích thú vì Khải vẽ chân dung … quá chuẩn. Đó là “Portrait of Wine”. Nếu ai đó đã từng uống rượu với Peung Van Khai (Peung Van Khai) sẽ khó lòng quên được, dù không nói ra cũng sẽ nhớ rằng mình đã già. Bản thân tôi cũng không thể chịu nổi cái phần “say xỉn” của Kay. Tuy nhiên, Feng Wenkai và Dauba Duan có mối quan hệ “thông cảm” sâu sắc về tửu lượng.
Một hôm, tôi và Duẩn uống rất nhiều rượu. Chiều hôm đó có buổi sum họp, tôi đành dỗ dành, dỗ dành đủ thứ mà cả đám vẫn còn đang bò lăn ra ghế sô pha, không chịu dậy. Thời gian từng chút một trôi qua, cuối cùng tôi đánh liều gọi cho nhân viên bán hàng và nói: “Để tôi đưa cô đến đây. Chiều tôi đến đón. Anh ấy cần cô giúp đỡ.” Ở nhà cũng phải ổn định cuộc sống, đến tối vẫn đang ngồi trước máy tính thì bất ngờ nhận được cuộc gọi của Feng Wenkai: “Em đang ở quê. Anh / chị vui lòng tham khảo nơi đoàn đến để đưa anh ấy về nhà giúp em. Khi nghe.” Gọi điện thì ngỡ ngàng tưởng bạn trai còn đang “cử” đi bar, tôi lấy điện thoại ra gọi thì không thấy Đoàn nghe máy, tôi ba chân bốn cẳng lao thẳng vào, hỏi nhân viên: “Em ơi, buổi trưa anh say em gửi ở đâu? “-” Em không biết nữa, anh đổi lịch rồi “- Thôi! JI chạy vào phòng kê ghế sô pha thì thấy … trống trơn. Em hỏi vài người thì được biết đoàn đã đi Quân báo về. Vào phòng làm việc, tôi thấy dấu vết nôn mửa ở cửa thang máy, chứng tỏ Đoàn đã về nội tạng thật, ống kính tìm kiếm tôi không thấy nên chạy vào gara, xe máy của Đoàn vẫn còn đó, tôi gọi lại. , Gọi mãi vẫn không thấy, tôi chạy đến hỏi ông cụ đang đứng thì ông cho biết có một ông già lái xe Vespa đến dẫn đoàn đi đâu đó, trong lòng tôi có sức mạnh nhưng tôi đã đánh mất người bạn vàng của Kaye. Đó là một tội rất lớn. Lần này tôi gọi lại nhờ tín hiệu trả lời .- “Anh đang ở đâu? “-” Ngươi cùng một chỗ. .. Có rất nhiều hoa “. Tôi gần như bật cười,” Tôi đang ở đâu? ” “-” Nơi có nhiều hoa … “- cả nhóm rụt rè lặp lại. Tôi đẩy Feng Wenkai hoàn toàn bất lực, Feng Wenkai cười vui vẻ nhận lời, có lẽ tình huống này đã quá quen thuộc với anh rồi. Vậy không có gì phải lo lắng, nếu không bao giờ gặp lại Khai Điền là có thể an tâm rời đi, sáng hôm sau đoàn không đến.viết. Tôi mở máy lên thì thấy dòng tin nhắn: “Em ơi, chết rồi. Hai bà gặp nhau. Em đọc mà hoảng quá, không hiểu Đoàn đang tỉnh hay sao, đây là ý muốn nói … kể. Họ đang ở đâu, tôi nói: “Tôi không biết ở đâu.” Tôi nghe rõ tiếng xe và tiếng còi chứng tỏ đoàn đang ở ngoài đường, tôi nói: “Về văn phòng” Duane nói: “Nhưng tôi không Biết làm thế nào để làm điều đó. “Mình phải ghi rõ lộ trình:” Bạn tìm bến xe rồi xem đường đi Lý Nam Đế rồi lên xe, hoặc bắt xe ôm giới thiệu về Lý Nam Đế “. Tuy nhiên, mình đợi cả buổi sáng, Không thấy Đoàn đâu, đầu giờ chiều nhóm người này đã xuất hiện ở tòa soạn, ngoan ngoãn ngồi vào bàn làm việc như không có chuyện gì xảy ra, hôm qua mình kể chuyện này, đến sáng thì Đoàn im lặng. Mắt to “thế này”, cứ như đang nghe ai kể chuyện rồi phì cười. Sau đó, tôi được biết vào đêm khuya, một cô gái (có thể do Feng Wenkai cử đến) dẫn một đoàn về gặp … vợ anh này. ” Giải mã nội dung tin nhắn mình nhận được, mình còn biết giữa Khải và Đoàn có nhiều cuộc nhậu như thiên đường hạ giới, về khoản nhậu thì rất hiểu nhau, nhất là có sự giúp đỡ của Đoàn. Khi đến Nhà sách Như Quỳnh (ở Văn Lâm-Hưng Yên, quê hương của Phùng Văn Khải).
3. Hầu như tất cả các tiểu thuyết, khi viết xong, Khải đều tin tưởng cử đoàn hiệu đính và góp ý, thỉnh thoảng mới đề nghị. Không phải để sửa bản thảo, mà là chia sẻ những gì đã viết để xem tác phẩm có “tín hiệu” không, vì Đoàn là người đánh giá rất có tay nghề. Tôi không biết tin tức, nhưng phạm vi tiểu thuyết là từ cuốn đầu tiên “Quả thật “To” Hudia “- cuốn thứ hai, Khải góp ý cho anh ấy.
Ngược lại, sách của Đoàn thường rất khó in, do khác biệt trong giao tiếp và ngại nói về tác phẩm của mình nên anh ấy đang in Lừa đảo tuy đã có cuốn tiểu thuyết hậu hiện đại “mảnh vỡ” từ năm 1997 khi anh còn ở quê nhà (Thanh Miện, Hải Dương) nhưng ít ai biết về Đào Baduan. Sau này, khi anh Khi đi học trường viết văn Nguyễn Du, Doãn đã viết một số bản thảo, sau đó bị tẩy xóa hoặc đốt đi vì người ta ngả màu vàng vào ngày rằm và say xỉn. Công việc làm ăn thành công, Khải làm theo chủ trương riêng của mình. Bạn tôi in sách và tuyên bố sẽ “in bất cứ thứ gì viết trong“ Đào Bá Doãn ”, sau đó, Nhà sách Như Quỳnh Bất động sản in“ Đoàn tức. ”Và thật khôn khéo nếu rượu thuộc về hai người bạn vàng này. Kết dính, rồi tên nhà văn và truyện in cũng từ rượu: rượu của đứa con sắp chào đời. Tôi không biết Đoàn viết sách nào mà Khải chưa in hoặc Đoàn chưa viết gì, hay nhà sách của Khải. .. Phá sản, họ không thể nhìn thấy quảng cáo của nó.