‘The Glittering Hillside’ – một cuốn sách buồn về tuổi thơ
admin - on 2020-08-25
Tác giả của bài báo là một bác sĩ, nhưng quan sát và kinh nghiệm của ông không chỉ giới hạn trong kiến thức chuyên môn. Tự nhận mình có tâm hồn nhạy bén, đôi mắt tinh tường và hay quan sát Minshikoy giúp anh không bỏ sót cuộc đời.
Nhân vật của anh ấy lướt qua từng trang, kể câu chuyện thời thơ ấu của mình. Tác giả, tôi vừa kể một câu chuyện của con người – số phận con người không ổn định mà chúng ta gặp phải trong lối sống của mình. Bản sắc đôi khi khiến người khác chạnh lòng, nhưng trước những lo lắng, muộn phiền của tôi mà những cảm xúc này biến mất. Tác giả cho biết: “Tôi đã chọn ở lại trang viết những câu chuyện làm tôi phấn khích.” – “Sparkling Mountains” (Những ngọn núi lấp lánh), bìa do Saigon Books và Hội Nhà văn xuất bản. Đọc Lê Minh Khôi cho ta thấy được sự nhạy cảm của tác giả khi còn nhỏ. Trong trang ký ức tuổi thơ, người đọc phát hiện ra cậu bé đã khóc khi trở về nhà vì vẻ mặt buồn bã khi chăm sóc con bò mới. “Nhìn thấy cô ấy kiên nhẫn đi lại, tôi cảm thấy buồn và rơi nước mắt. Thực sự, tôi đã đạp xe lên núi và khóc một mình” (Konnu). Một chút mưa, một chút nắng, một cửa hàng quen thuộc, một bản nhạc, và một chút “hoa tím mùa đông dưới chân cầu Phụ Tử” cũng rung rinh …
Từ thuở nhỏ buồn một trang Đây là cách tác giả nhớ đời mà không hề hững hờ, xúc động. Giữa những ông bố bà mẹ đơn thân, khuôn mặt vô hồn của một cậu bé cô đơn luôn ám ảnh anh. Hay “hình bóng ba người, hai người, một nam thanh niên lấm lem bùn đất trôi dọc hành lang bệnh viện” cũng khiến anh trăn trở. Trong “Chàng trai ngồi khóc”, anh thấy “bệnh nhân của mình chen chúc trong một góc tối, khẽ khóc”. Anh nhận xét: “Đôi vai gầy lắm, không bị xây xát gì sau ca mổ nặng tháng trước, rùng mình dưới tấm áo choàng tiền bạc.” Bác sĩ thích viết văn vẫn còn tức giận với câu chuyện đầu tiên. Cô gái nhiễm HIV than thở người Việt Nam sống bất hợp pháp, bị ngược đãi, rẻ rúng, phải kể chuyện con cái dưới thiên đường, nghe giọng chua xót nói “Mười ba vạn” Tình hình của người Việt Nam. Vì thương xót những người lao động đời đời bị bao vây bởi nghèo đói nên đôi mắt của họ.
Qua công việc, Lê Minh Khôi đã từng chứng kiến những người mất mạng, bước vào tuổi thất thập. Điều này khiến anh ấy trở nên thân thiết và yêu thương hơn. —— Lê Minh Khôi học trường y sáu năm, ba năm ở Việt Nam, một năm ở Pháp, ba năm làm nghiên cứu sinh. Ở Đức đã có bác sĩ hơn chục năm. Anh sống ở Sài Gòn cùng vợ và hai con.