Bài thơ đẫm nước mắt (bài thơ)

Khi Haiyan

– Nghe châu chấu trong làng đi ăn đêm Một nắng thu đông đến? Đầy hoài bão và sự tồn tại của mùa sinh sản của loài côn trùng này-ký ức do người lạ tích lũy trong trẻ thơ Nơi không ai muốn mua, nơi không ai muốn mua, nơi đầy niềm vui và nỗi đau con người bắt đầu tưởng tượng và mơ ước, bắt đầu đẻ trứng, khát khao ước mơ Người ta còn nhiều thời gian

Ta dời về nơi khuất, một khúc xương, một mảnh gập ghềnh, ánh mắt lộ ra trong đêm, trốn chạy trên bãi cỏ, phúc lành mùa thu

Sinh nhật năm 2007

– Hãy nhớ

Gió đang thổi hơi thở của ‘cỏ’, và nó toát ra hơi thở thơ mộng của mặt trăng, từ môi tôi đến bầu ngực của bạn, ngôi làng dưới chân núi đang đối mặt với một quả dứa giống như bóng ma , Đôi mắt nhắm nghiền, đôi môi run run-có lẽ từ một buổi chiều buồn. Đời về trời, hồn khuất đất, hồn nhuộm màu hoa chín. Tiếng dương cầm dễ thương để gió cuốn đi-Em che tim em bằng son môi phố hẹp, em sợ đi nghĩa trang mùa này. Ngày ngày rong ruổi trong mùa vô vọng cũ, không đợi hơn một tấc chim trốn lạnh, em nhảy điệu tango, cùng gió xuân ùa về bóng tối Tạm biệt nụ non

Tháng này khóc được không? Trên đường về, mong mỏi một chàng trai, một cơn mưa buồn, một cô gái- đêm nay có đom đóm bay lượn. Ngập tràn cuối tháng. Bước

Hỏi người yêu những kỷ niệm, những khát khao khát khao, ngồi giữa những sợi tơ hồng xen kẽ, trong đêm sương hoang trên cỏ hoa tưng bừng. Lời nói khàn khàn Tiếng ve sầu mới nổi không thể làm dịu mùa hè yên ả giữa đỏ tươi Đây là vẻ dịu dàng của sự dịu dàng. Những chiếc lá vàng rơi ven đường, kẽo kẹt nỗi buồn

Đêm ở nghĩa trang, đi bằng một tay, nơi đèn đỏ, tay khóc, đêm đau, cấm

Leave Comments

点击进入首页
点击进入首页