Thôi miên (thơ)
admin - on 2020-10-22
Hoang Vu Thuat-Thôi miên-Nỗi buồn tràn ngập khắp nơi và kiếp sống ăn xin gõ cửa suốt đêm-Tôi không phải là không quân của cậu đang hít và đẩy lùi hai thiên hà — thế giới đang ngày ngày tránh xa mọi dịch bệnh và những trận cuồng phong bất hạnh tràn ngập cây cối.
Ngày 27 tháng 2 năm 2005
Nếu
Nếu trái đất đột ngột chuyển động trái đất, trái cây nóng lên, những con sóng vòng xuống xoáy nước, -nếu sa mạc trắng ngắn ngủi ở Chín mươi ngàn năm trước, chín đám mây máu đang hoành hành, -nếu ngọn núi lửa đột nhiên nôn ra bụi sau những chiếc lá đỏ-nó có thể bị hủy diệt trong vũ khí sóng-có thể là mẹ-có thể là tro-hai mươi cái chết-trên mặt đất Lên thì dậy như gió như lửa. Người Massever không có người ở yêu cầu những chiếc chuông lắc lư trong cỏ cây bên bờ sông reo lên, và cây thánh giá của Chúa Giê-su hòa vào nhau và biến mất – rơi xuống trán đang nhấp nháy của chiếc xe màu đen, tách thành hai tai và rơi xuống. Trên đống người bán hàng ướt đẫm mồ hôi, chìm trong tiếng la hét điên cuồng và khóa chặt giấc mơ bằng nạng gỗ – việc ngã trên một chiếc xe đạp có bánh chắc chắn nghe thật đáng ngưỡng mộ. Khi con chó dẫn người đi, nó đang ở trong ổ chó Người dẫn đường đang lăn lộn dữ dội – cái bóng của ngọn tháp đổ xuống sàn nhà thờ hoang vắng, người mặc áo choàng, và dang rộng vòng tay che cả góc phố. Công viên bị nổ tung-Tôi treo đồng hồ trên tháp.
Tâm Tí, ngày 25 tháng 6 năm 2007
Thông cảm
Dòng sông chìm lặng, vạn vật hững hờ giữa cát và cồn khô
có lẽ ngàn năm Nó trôi qua, không tỉnh mà không tỉnh. Cái chết không giống cái chết như cái đuôi của con chồn đung đưa như con rắn, như cái giẻ lau tàn thuốc ướt vương vãi.
3/7/2005
ý tưởngKhông có gì
1
– Tôi không thể rời khỏi nơi nhỏ bé sau cả ngày, đau khổ sẽ phản chiếu sự thay đổi của trời xanh
2
– Không có gì còn lại cả năm Không thể rời khỏi ngôi nhà ma ám, những cánh lá tàn úa đến tận ruột, nhưng mùi thơm
3
– Tôi không thể từ bỏ chiến đấu mãi, nhìn tôi giơ tay biểu quyết giấu bài thơ.
Ngày 28 tháng 5 năm 2007