Biểu cảm (Tập thơ)

Nguyễn Văn Thịnh (Nguyễn Văn Thịnh)

Giới thiệu-Tôi không phải là vua biển không ngai vàng, hoàng cung không cho con trai, hoàng tử, quan không cho tôi vàng bạc, cũng không biệt thự sang trọng, ngà voi. Trân Châu Báu

Dù tôi nghèo nhưng khi yêu tôi vẫn không giấu được lòng mình để che giấu câu nói kinh điển của con người: Anh yêu em!

Nếu em cần chứng minh tình yêu thì trống vắng, anh đặt em vào lòng, anh sẽ làm thơ, em sẽ hát cho anh nghe khi em buồn, nếu cần chứng minh tình yêu anh sẽ rắc hoa hồng. Trên con đường bạn đi qua – nhưng nếu lỡ một ngày, tôi sẽ bỏ lỡ cơ hội trở thành một người ăn xin đói rách áo quần, ngồi trên vỉa hè, ngồi lặng yên, nghĩ về người không tốt của bạn Còn chén, ta sẽ rót rượu sương trời trong lòng bàn tay, uống rượu đắm say lòng ta, đêm đêm ngâm thơ, nhắc ta nhớ ngươi, dẫu thành trong nhớ ngươi. Quá khứ muốn quay lại dĩ vãng Anh là người hời hợt muốn về nhưng em vẫn thầm nhớ anh trong tuyệt vọng-Em nói ra những điều này anh chỉ muốn nói với em rằng sự thật quan trọng đối với cuộc đời em! TP.HCM, ngày 22 tháng 11 năm 2007

Yêu Ruby

Cho LTCV

Gặp nhau để đốt lửa thì còn lại là muội!

Bạn giống như một viên ruby ​​đầy màu sắc. Định mệnh khiến bạn chóng mặt. Vòng quay tình yêu. Ngàn hướng bất ngờ Tôi có đủ kiên nhẫn và nhẫn nại để quay những đồng tiền màu hồng ngọc-tâm hồn tôi? Xoay vòng định mệnh cùng tôi?

My life rule-love rule xoay vòng đầy bất trắc của cuộc đời Khi bạn cần một nơi bình yên Tôi nên nợ bạn một món nợ Khi tôi cần một nơi bình yên Tôi cần những điều giản dị Bạn như yên lặng Con suối lặng lẽ chảy trên mặt đất, không bến bờ, không chốn dừng chân, chỉ mong sao tiếng yêu thầm như viên ngọc xoay!

Đúng, gặp lửa cháy thì chỉ còn tro tàn, gió thổi tro tànBay về ngàn phương Anh về cho bao ước mơ Hạnh phúc anh có em mãi không về, mai anh có quay lại cho em chút nhớ! Định mệnh

Tình yêu trên phố và anh

Viết cho PTH

Sài Gòn chỉ còn mình anh trong kí ức Khi em về phố nhỏ thành phố Qui Nhơn bên biển Em chưa bao giờ đến, nắng gắt như Sài Gòn, em nhớ gương mặt anh Sài Gòn giờ vẫn lẻ loi, đi ngay anh ngẩn ngơ nhìn em như người xa lạ-giờ chỉ có một mình em ở Sài Gòn Một người xa lạ với chính tôi!

Sài Gòn, 2003

Leave Comments