Tang lễ (thơ)

Võ Tân Cường

Thiên

linh thiêng

Hương hoa nhài của nhang trăng đã qua đời linh hồn lang thang thánh thiện đầy ngực tự nhiên thổn thức trăng rằm

thiêng liêng! Trái tim tôi thổ lộ, và tôi đã khóc vì hối hận … Đôi mắt em ngọt ngào và ngọt ngào, đôi môi tình yêu đổ xuống đất trở nên chói mắt, hạnh phúc, hỗn loạn, hạnh phúc, thăng hoa, và đánh mất linh hồn của thiên đường. -Thứ hai, tháng 6 năm 2008

Leave Comments