Phiên dịch “Mắt biếc” sang Việt Nam thăm Nguyễn Nhật Ánh

Sau nhiều lần tụ họp, cuộc hội ngộ giữa Kato Rong và nhà văn Ruan Guian vẫn đang tiếp diễn. Bất chấp sự khác biệt về ngôn ngữ, cả hai từ lâu đã coi nhau như những người bạn tốt vì nhịp cầu văn học. Bất cứ khi nào anh ấy ghé thăm nhà hàng của nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh ở Do Do, Kato cũng sẽ yêu cầu anh ấy đãi anh ấy món ăn đồng quê thơm phức mà cô đã đọc trong cuốn sách của Ruan Jingan. Đã từng là canh hoa Tiên Tiên, nàng một lần nữa muốn xem “Sắc mặt như thế nào”, liền bắt nhà văn ăn xong, gọt hoa quả dán lên tường tạo thành hoa mà hắn miêu tả trong “Màu lam”. Đôi mắt

— nhà văn Nguyễn Nhật Ánh và dịch giả tiếng Nhật Kato.

Nguyễn Nhật Ánh vẫn nhớ câu chuyện của Kato và nhờ anh ấy mang về Nhật để “ăn xong thì bóc” cho mọi người xem. “Hàng chục quả được đóng gói cẩn thận thành nhiều lớp và nhét dưới đáy vali. Nhưng vì quả thơm quá nên tôi vẫn ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng. Sau khi Kato đến sân bay, tôi vẫn sợ bị hải quan phát hiện nên tịch thu”. Người viết cho biết.

Cách đây khoảng 10 năm, Kato Sakae, một dịch giả nổi tiếng của văn học đương đại Việt Nam, Nguyễn Nhật Ánh và Nhà xuất bản Terrainc đã ký hợp đồng dịch Bluest Eye sang tiếng Nhật. Đây cũng là lần đầu tiên tác phẩm của anh được xuất ngoại, sự thân thiết trong văn học đã hình thành nên tình bạn bè, tuy đây không phải là cuộc gặp gỡ thường lệ nhưng cuộc gặp gỡ nào cũng để lại những kỷ niệm đẹp. Tới quán Đỗ Doãn (Do Doan restaurant) cạnh quán có tiệm sách nhỏ của nhà văn Kính Vạn Hoa, dịch giả Kato đã dành thời gian ghé qua tiệm sách, mua nhiều huy hiệu, bưu thiếp và sổ tay, cô rất thích đọc. Người dịch cũng đã mua cuốn sách này khi nó có từ tính. Hai chú mèo ngồi bên cửa sổ đưa đi du học Nhật Bản nhưng Kato kiên quyết từ chối, cô nhất quyết đi chợ Cố Đô ngồi xuống. Bây giờ tôi mới hiểu nhà văn đã nói khi nói về những người bạn Nhật Bản của mình: “Mỗi lần tôi đến thăm Sài Gòn, nơi đây là một địa điểm quen thuộc.”

Người con trai này

Leave Comments