Nhà văn Toni Morrison muốn trở thành bất tử

Thanh Huyền

– Bạn đã phát hiện ra niềm đam mê văn học của mình như thế nào?

– Niềm đam mê lớn nhất của tôi là đọc sách. Một ngày nọ, không sớm lắm, khi tôi khoảng 35 đến 36 tuổi, tôi đột nhiên phát hiện ra rằng cuốn sách mà tôi thực sự muốn đọc nhất lại không phải do ai viết. Vì vậy, tôi đã và đang cố gắng viết cuốn sách này theo mong muốn của mình.

– Trong số những cuốn sách này, cuốn sách yêu thích nhất của bạn là gì?

-Đừng. Tôi thường gặp rắc rối với nó khi viết sách.

Toni Morrison khi tôi còn nhỏ .—— Bạn định viết một cuốn sách như thế nào?

– Các tác phẩm khác nhau xuất hiện với tôi theo những cách khác nhau và yêu cầu “lộ trình” khác nhau. Hầu hết các tiểu thuyết tôi viết đều dựa trên những câu hỏi mà tôi không thể trả lời. Trước khi viết, tôi thường không lập kế hoạch gì cả. Tôi đã phác thảo các ký tự theo thời gian, nhưng nó không đi vòng quanh cho đến khi các từ nằm khắp trang.

– “Solomon’s Song” dường như là một cuốn sách về những chàng trai người Mỹ gốc Phi. Làm thế nào để bạn biết những gì đã xảy ra trong đầu của họ?

– Đối với tôi, đây là một nỗ lực tuyệt vời. Tôi muốn viết cuốn sách này – một cuốn sách về sự phát triển của tầng lớp trung lưu da đen, tổ tiên của họ. Nhưng tôi không viết được. Rồi bố tôi mất. Điều này khiến tôi bị sốc. Tôi tự nghĩ, tôi có thể cho độc giả biết những gì bố tôi biết về những người này. Từ đó tôi tìm ra con đường của mình. Khi tôi nghĩ về cha tôi, tôi viết.

– Mọi người đều hiểu ý nghĩa của nó. Anh ta bị đối xử như một đứa trẻ da đen trên đường phố. Tôi không nói về lý lịch hay chủng tộc. Nhưng điều tôi tiếc là cách mọi người đối xử với các cựu tổng thống khi họ dính vào bê bối tình dục .—— Tại sao lại ủng hộ Barack Obama làm tổng thống?

– Lúc đầu, tôi định bỏ phiếu cho Hillary Clinton. Tôi không quan tâm đó là phụ nữ. Tôi cần nhiều hơn nữa. Màu da và giới tính của cả hai đều không quan trọng. Tôi cần những thứ khác. Đó là thiên tài của Obama.

– Bạn sẽ đưa ra lời khuyên gì cho các nhà văn trẻ?

– Bản thân tác phẩm đã có giá trị. Nếu bạn viết nhiều, điều đó thật tuyệt. Nếu sửa chữa nhiều thì hiệu quả sẽ tốt hơn. Bạn không chỉ nên viết những gì bạn biết mà còn cả những gì bạn không biết. Nó sẽ rèn luyện trí tưởng tượng của bạn.

Morrison giữa sinh viên và người hâm mộ.

– Nếu bạn không có năng khiếu văn học, bạn sẽ làm gì?

– Thưa thầy, con rất hồi hộp và xúc động. Không có gì thú vị hơn là đọc và sau đó nói chuyện với sinh viên thế hệ này sang thế hệ khác về những gì họ đang đọc. Tôi thích công việc này.

– Bạn có ước mơ chưa thực hiện?

– Tôi có hai giấc mơ, nhưng thực ra là ba. Hai giấc mơ đầu tiên có liên quan đến những cuốn tiểu thuyết lẽ ra tôi phải viết, nhưng tôi chưa viết. Giấc mơ thứ ba của tôi là sự bất tử. Tôi không nói về công việc, mà là về bản thân.

(Nguồn: Time)

Leave Comments