tên đường
admin - on 2020-11-09
Ở các thành phố Hoài-in trên thế giới, thường có hai cách đặt tên đường. Số: Đại lộ 3, Đại lộ 15, Đường 14, Đường 18 … hoặc đặt theo tên các danh nhân, danh lam, thắng cảnh, nghề nghiệp. Khi sử dụng cách đặt tên thứ hai, tên đường không chỉ được viết trên một mảnh gỗ, một mảnh sắt vừa để chỉ nơi ở, tên đường còn nhằm nhắc nhở mọi người về giáo dục, văn hóa, lịch sử truyền thống và biểu hiện văn hóa. Văn hóa văn minh. Phố Hà Nội mới được đặt tên từ thời Pháp thuộc loại phố mang hình ảnh đất nước, con người trong các giai đoạn lịch sử. , Hà Nội thường có các tên bao trùm các chuyên ngành, đình, chùa. 36 phố phường Hà Nội, Hàng Mát, Hàng Đường, Hàng Muối trắng tinh … Tên phố này có từ khi nước ta bị đô hộ. Hà Nội đã trở thành vùng đất của Pháp. Tất nhiên, tên đường này do người Pháp đặt. Theo chủ ý của quốc vương, ý nghĩa giáo dục của tên đường. Ba con đường chính đi qua thành phố (Haibatong, Li Tongji và Chen Hongdao) được đánh dấu bằng các dấu hiệu của các tướng lĩnh và các ông chủ thuộc địa. Phố Đinh Tiên Hoàng ở Hồ Hoàn Kiếm là phố F. Gacnie (quan thứ ba bị giết ở Cầu Giấy). Phố Hàng Chiếu sôi động ở Hoàn Kiếm là phố J. Đuypuy (thương nhân chọc tức người Pháp với lý do đánh chiếm Hà Nội).
Một số người nổi tiếng cũng đặt tên cho con phố này. Nhưng điều trớ trêu là chỉ sự khinh thường cố ý của họ đã tăng lên. Biển hiệu phố Lê Quý Đôn nằm ở một góc, nay lấy lại tên cũ là phố Hàng Chợ, Nguyễn Bỉnh Khiêm ở ngõ cụt (ngõ Trạng Trình), phố Nguyễn Trãi dài 180 mét, sau đó là phố nhỏ thông ra nhà thờ Tin Lành.
Tên phố Hà Nội đã thay đổi đáng kể từ năm 1945. Cuộc đảo chính ngày 9 tháng 3 năm 1945 lật đổ Pháp, các ngôn ngữ thân Nhật được thành lập trên toàn cõi Đông Dương. Mặc dù đất nước trải qua tình trạng khẩn cấp đặc biệt trong sáu tháng, nhưng toàn dân đã bước vào thời kỳ chuẩn bị cho cuộc khởi nghĩa toàn diện, sau đó đánh Pháp, và nay đã bị đánh đuổi khỏi Nhật. Tại Hà Nội, Thị trưởng thành phố Tiến sĩ Chen Wenli do chính phủ Nhật xây dựng đã làm được hai việc phi thường, đó là vận động người dân tháo dỡ tượng đài thuộc địa Pháp “kể chuyện” – tượng chỉ của các nhà khoa học. Các tên phố Pátxtơ (Linh mục) và Y sĩ Yêcxanh (Yersin) không thay đổi.
Tên đường và các tên vườn khác đã được đổi tên. (Bác sĩ Trần Văn Lai, một trí thức yêu nước. Sau khi được trả tự do từ Hà Nội năm 1954, bác sĩ là thành viên của Ủy ban Nhân dân và Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Thành phố New York). Sau đó, vào năm đầu tiên của cuộc Tổng khởi nghĩa Hà Nội (19 tháng 8 năm 1954 đến ngày 19 tháng 12 năm 1946), chính quyền cách mạng cũng đổi tên phố này, chủ yếu là do vua và gia nhân bị xóa trong thời kỳ này. Nguyễn.
Rồi Hà Nội bước vào thời kỳ toàn quốc kháng chiến. Trong 8 năm Pháp đánh chiếm Hà Nội (1947-1954), chỉ đổi tên một số phố. Sử dụng lại các phố có thời Nguyễn (như phố Gia Long) và đặt thêm một số tên phố mới như phố Mỹ Quốc (Tràng Thi), phố Anh Quốc (phố Tràng Tiền), phố Pháp Quốc. – Từ năm 1954, khoảng 10 năm đầu (1954-1964), Bộ Văn hóa thành lập “Ban đặt tên đường” để giúp sở đổi tên nhiều đường phố. Xóa các tên đường mang tên các vị vua triều Nguyễn, một số tên truyền thống mang tính biểu tượng, sự kiện lịch sử và danh nhân cách mạng (đường Hongwu, Chen Phu, Huang He Tan, Ba Song, Dinh Phu, ..). Ngoài ra, hầu hết các phố khác vẫn mang tên đường của Tiến sĩ Trần Văn Lai từ tháng 3/1945.
Lấy tên Quảng trường Ba Đình làm ví dụ. Thời thuộc Pháp, đường Điện Biên Phủ ngày nay được đặt theo tên của Mục sư Puyginie. Ở cuối con đường này, có một khu vực trống gọi là Puyginie (dấu chấm: điểm bắt đầu). Sau cuộc đảo chính 9-3-1945, nơi đây được bác sĩ Trần Văn Lai đặt tên là Quảng trường Ba Đình. Sự kiện lớn: Ngày 2-9-1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh lần đầu tiên xuất hiện tại cuộc mít tinh của thành phố ở Quảng trường Batin. Tháng 12 năm 1945, Quảng trường Badin được đổi tên thành Quảng trường Độc lập. Người Pháp tiếp quản Hà Nội và đổi tên là Hồng Bàng Plaza.
Năm 1954, Hà Nội được giải phóng và đổi tên thành Quảng trường Ba Đình – trên cơ sở tên Quảng trường Ba Đình vào ngày Quốc khánh mùng 2/9, đã phổ biến trong và ngoài nước từ những ngày đầu của phong trào cách mạng và kháng chiến. Những sự kiện mang tính lịch sử.
Hai chữ Ba Đình-tên rạp hát ở Nga Sơn (Thanh Hoá) của Đinh Công Tráng và các đồng chí của ông năm 1886-trở thành tên quảng trường trung tâm Hà Nội, thể hiện một phần quá trình và đặc điểm của vấn đề đặt tên thủ đô. Một người không rõ “huyền tích” đoán rằng ở đó có 3 ngôi đình nên gọi là Ba Đình!
Trong 40 năm, tên của HajieHà Nội đã có nhiều thay đổi, đánh dấu chặng đường hình thành lịch sử và phát triển của Hà Nội và cả nước. Nhưng trên thực tế, kể từ lần thay đổi đầu tiên vào năm 1945, cho đến nay, vài lần sửa chữa đã được thực hiện – nhưng mọi khía cạnh chưa bao giờ được thực sự kiểm tra để đặt tên đường. Hà Nội quả thực đủ chính xác và đầy đủ để thích ứng với những biến động lịch sử.
Tên đường ở Hà Nội hiện nay là gì? Có thể nói, ngoài việc ghi lại những tên phố cổ Hà Nội với những tên đình, chùa, còn có những nghề yêu nước và phản ánh truyền thuyết lịch sử của các triều đại Đinh, Lê, Lí, Trần và Pháp. Trong trào lưu văn học, tên đường của các thời kỳ nói trên đều là địa danh, nhân vật, sự kiện danh dự và là hình mẫu. Tuy nhiên, so với chiều dài lịch sử ngày nay và nhiệm vụ giáo dục tên đường, tên đường ở Hà Nội vẫn còn nhiều nội hàm và tình hình thực tế từng thời kỳ là khác nhau.
Ở Hà Nội không có phố cách mạng tháng Tám. Hà Nội phát động Toàn quốc kháng chiến (1946-1954) nhưng chỉ có một tên chợ duy nhất là chợ “19 tháng 8”, là chợ suy thoái cạnh toà án thành phố, dân gian gọi nôm na là chợ An Phú (vì Người Pháp đã chiếm nó như một nghĩa trang vô thừa nhận). Cả nước chỉ có một tên đường (Điện Biên Phủ) thời kháng chiến chống Pháp.
Không có tên đường nào nhắc đến công lao thời chống Mỹ. – Hình ảnh dân tộc nổi dậy-chiến dịch chống Mỹ chỉ có một tên đường: Giải Phóng-có thể hiểu là liên tưởng đến thực tế, nhưng hai chữ “giải phóng” chỉ là lẽ thường. Không phải phố, đường, vườn là giai đoạn lịch sử kể từ năm 1930, vì sự ra đời của đảng.
Xưa có quá nhiều chuyện, có thêm ngõ Yên ở đường ba vành đai sông Hoàng Hà, phố Yên Bái ở phố Viên Thái Thái … Đường phố được đặt tên theo nhân vật hiện đại cũng cần, nhưng một số tên đường Tên nhân vật có ít tác dụng. : Ấu Triệu, Cao Đạt, Cao Thắng, Lữ Gia, Khúc Hạo, Lê Thạch, Lê Văn Vịnh, Đoàn Nhữ Hài, Lý Đạo Thành, Nguyễn Phạm Tuân, theo tôi biết thì Triệu Quốc Đạt …
Tôi đã so sánh trên tất cả các con phố mang tên các danh nhân văn học. Các thành phố: Lê Quý Đôn, Nguyễn Gia Thiều, Nguyễn Du, Nguyễn Huy Tự, Lý Văn Phức, Nguyễn Lai Thạch, Trần Tế Xương, Tản Đà… đều được đặt tên năm 1945 theo sáng kiến của Tiến sĩ Trần Văn Lai. Tiến sĩ là một nhà khoa học, ông là người hiểu biết, vì ông yêu văn học. Nhưng tình yêu và sự chăm sóc của Trần Văn Lai chỉ chấm dứt ở Tản Đà và thời đại văn học.
Gần nửa thế kỷ trôi qua, đất nước đã trải qua một bước ngoặt lớn, từ chính trị, quân sự, khoa học đến văn học nghệ thuật. Để kéo dài sự can thiệp với những tên đường nói trên, không nên duy trì sự hiểu biết và tác động của việc giáo dục hàng ngày đến suy nghĩ của người dân thị trấn. Có những khía cạnh khác cần xem xét trong tên đường phố của Hà Nội. Nhiều đường phố vẫn giữ tên số như thời Pháp (như đường 215), ít ai biết rằng người Pháp thời đó dùng số làm tên đường, đơn giản là vì đường mới chưa được đặt tên chứ không phải đường có tên. .—— Tôi có nên chỉ giữ lại những con số tạm thời được xác định ở Pháp không? Như mọi khi, có nhiều đường phố không rõ tên, chẳng hạn như Ngõ, Ngõ, Anzhizi, Tongtan, Maixiang, Xin Ap, Tianhong … Một số đường phố nên sử dụng tên phổ biến. Thường thì dễ hiểu, nhưng vẫn theo từ khi triển khai ban đầu: Phù Đổng Thiên Vương, Thái Tổ, Nhân Tông, Thánh Tông nên được gọi trực tiếp bằng tên mới.
Có đường, có ngõ, có ngõ Sơn Nam, ngõ Tân Hưng, dốc Tam Đa, giờ có thể người ta nhầm. Tất cả đều chống lại thị trấn Sơn Nam, một số Hong Ting ( Làng Hưng Thịnh, nhớ làng Tam Đa… Nhưng tên gốc của các phố này là: Ngõ Sơn Nam là phố do giai cấp tư sản đặt tên, ngõ Tân Hưng thuộc Bạch Sơn Nam là Chấn Hưng Đường ông Chấn Hưng là chủ nhân của “ngôi nhà đỏ” vàng bạc Phạm Chấn Hưng (tức Dốc Tam Đa), vì trước đây có nhà Ích Phong đến chào. Trước cửa có tượng Tam Đa: Phúc, Lộc, Thọ (nay có thêm) nên dân gian gọi là nhà Tam Đa, nay là dốc Tam Đa. Đó là nó.
Thành phố phải có một tên gọi thống nhất, gọi là rue, rue, hutong (hutong) … Đường phố Hà Nội trước đây nổi tiếng: phố, phố có nhà, cửa hàng hai bên, đại lộ có vỉa hè rộng. , Cây cao, cành nhánh giao nhau (nay là đại lộ Gambetta-nay là phố Chen Hongdao), các con đường, con đường dẫn ra khỏi thị trấn (nay là Phố Huế, Phố Huế-cuối phố)Chủ yếu là ở huyện Huanlong, tỉnh Hedong), phố nhỏ: phố nhỏ cạnh phố chính; ngõ: phố nhỏ chỉ có một lối vào mà không có phố nào khác, phố chính nhìn từ ngoài vào gọi là ngõ 1, tức là ngõ 2 (hoặc trong Sài Gòn gọi là Hutong) … Chúng ta có thể tham khảo nội dung trên khi quy hoạch, phong cách kháng cáo của chúng ta không lộn xộn như hiện nay, những con đường nhỏ, đường cụt còn gọi là phố, đây là một Xitê (thành phố) chuyển thành nhỏ Là nơi lập làng nên giữa thành phố có một làng nhỏ Hạ Hồi (xưa là Thérèreghibery). -Hiện nay, thành phố đang mở ra nhiều lĩnh vực mới. Các khu vực ngoại thành, thị trấn đã trở thành phố vệ tinh của Hà Nội.
Thị trấn Cầu Giấy, Thanh Xuân, Nghĩa Đô nhà mới nhiều nhà chưa ở. Tên đường, số nhà hoặc số nhà có thể đặt ngược tùy ý. Trương Định, Kim Giang, Giảng Võ, Thành Công, Trung Tự, Kim Liên … chỉ cần tên khu vực, mỗi khu vực cần có tên đường, tên khối. Câu tục ngữ mới hiện nay “Nhà không số, phố không tên” có ý chế giễu những gì Hà Nội hiện nay không có Hà Nội. Ở mỗi khu vực, mỗi dãy nhà tập thể đều có tên danh nhân, thắng cảnh, di tích lịch sử hoặc tên tạm, theo lợi ích thì đánh số 1, 2, 3 …, nhưng phải làm ngay.
Vấn đề tên đường cũng liên quan đến nhiều khía cạnh cụ thể của mỹ quan thành phố. Điểm thấp nhất không chắc chắn hoặc không có biển và không bị mất biển trong toàn bộ quãng đường dài. Không thể xếp ngẫu nhiên các số nhà xanh, đỏ, ngoằn ngoèo trước mỗi ngôi nhà, biển số xe lớn, nhỏ và đối diện-Hải Phòng đều hơn, đẹp hơn Hà Nội.
Không thể giữ tất cả các loại khối nhà và các tầng có thể được đánh số ở bất kỳ đâu. Tên đường phố không được in bằng phông chữ lạ mắt khó hiểu, và tên đường phố không được viết đúng chính tả. Tên đường viết kém sẽ khiến người đọc nhầm lẫn và không thể sửa chữa. Không có nghĩa là phố Quán Thánh (quán Trấn Vũ có tượng thánh bằng đồng) bị gọi nhầm là phố Quán Thánh. Gần đây, một số tên phố đã được sửa lại, nhưng vẫn có Tạ Hiện (lâu đài Tạ Hiện), Đỗ Hành (Đỗ Hành), Hạ Hồi (thành Hạ Hồi) … Một số người vẫn gọi là hồ Thuyên Quang. Hồ Hà Lê-từng là tên của người quản lý.
Vấn đề tên đường không chỉ là việc đặt tên đường, mà còn là việc của một tổ chức có trách nhiệm rõ ràng. Tổ chức này bao gồm những người hiểu biết Hà Nội từ mọi tầng lớp xã hội, những người có vấn đề đặt tên đường phố và công viên ngoại thành và giám sát mọi thứ để giúp sửa hình thức của tên đường và số nhà. . Nếu không, nó giống như tên đường, không chính xác. Con đường dài từ Bưởi đến dốc Nhật Tân không được biết đến với cái tên Hồ Long Tuyền huyền thoại là không có lý do. Kẹo bưởi rơi xuống Caujaye ở vùng Pomero, không hề. Phố Cuihua bất ngờ đi qua ba làng giấy ở khu Bois.
Tên đường này là hình ảnh, truyền thống, văn hóa lịch sử, là nét đẹp của diện mạo thành phố – có tác dụng giáo dục chuyên sâu. Đời sống và tinh thần của người dân Hà Nội.
Năm 1980. (Trích từ “Sự phân tán của Hà Nội: Làng, con đường, vỉa hè”, 2012)